Câu chuyện chú gấu Bắc Cực và cuộc chiến với cá mập - Ai thắng?

Câu chuyện chú gấu Bắc Cực và cuộc chiến bi thương với cá mập vì biến đổi khí hậu. Bắc Cực dần mất băng khiến gấu Bắc Cực đứng trước nguy cơ sắp tuyệt chủng

Có một chú gấu sống ở Bắc Cực. Chú có một bộ lông trắng muốt, một mũi đen nhỏ, thỉnh thoảng lười biếng lại ngủ đông. Loài gấu biển này chính là đức vua không ngai của vùng Bắc Cực. Vương quốc của nó là những tảng băng trắng bao la trải dài tới tận chân trời, như một bức tranh chỉ trắng với đen được vẽ bởi họa sĩ không thích tô màu.

Nhưng gần đây, “lớp đất nền” của vương quốc ấy tạm đang không ổn. Băng tan thành nước, và nước thì... không phải là môi trường sống lý tưởng của gấu.

Sâu dưới làn nước xanh thẳm, có một sinh vật khác đang mòn mỏi chờ đợi. Đó là cá mập — bậc thầy về sự kiên nhẫn và nghệ thuật săn mồi. Loài cá này thông minh theo cách của nó: không cần đọc sách, không cần học đại học, không cần biết tên các chòm sao vĩ đại. Nó chỉ cần biết một điều: thế giới đang thay đổi, và trong thời loạn thế, sẽ luôn có kẻ thắng người thua, cá lớn nuốt cá bé.

Cá mập nhìn lên trên, thấy một mảng lớn màu trắng lững lờ trôi trên mặt nước. Đó là tảng băng nơi gấu Bắc Cực đang nghỉ ngơi sau một buổi săn mồi không mấy thành công. Nó húc vào băng, đục bên này rồi khoét bên kia và gây ra dư chấn lớn, cốt làm sao để thứ xinh trắng nõn nà trên kia có thể rớt xuống, chui tõm vào bụng. Mấy lần tảng băng lung lay, gấu suýt rơi vào hàm cá mập to tướng. Cũng may là số trời chưa quyết cho bên nào thắng, nên cả hai con cứ cầm cự như vậy suốt nhiều tháng qua.

Cá Mập và Gấu Bắc CỰC: băng tan ngày tàn

cá mập săn mồi gấu bắc cực trên tảng băng
cá mập săn mồi gấu bắc cực trên tảng băng

Có nhiều đêm gấu nằm suy nghĩ, nó và cá mập vốn là kẻ này ở bờ, kẻ kia ở biển. Có thể chúng có cùng nguồn thức ăn là mấy con cá xấu số, chứ làm sao ngờ được nay con có nhiều răng nanh kia lại đòi ăn cả gấu. Hành vi bất thường này là do nguyên nhân từ đâu?

Có lẽ kẻ đi trên băng mỏng không biết, chứ kẻ thống trị dưới biển kì thực cũng đang phải đối mặt với những thách thức riêng. Thức ăn của cá mập ngày càng khan hiếm, vì biển khơi đã bị khai thác quá mức, vì rác thải nhựa đang biến đại dương thành một bãi rác khổng lồ, và vì cái đói không cho phép nó suy nghĩ quá nhiều đến đạo đức. Ở vùng nước đó không còn nhiều thứ để ăn nữa, nên nó mới đánh bạo thèm thuồng những món “đặc sản vùng miền” kia. Nếu nó không kết liễu được con gấu đó, thì nó sẽ phải cải tên đổi họ, không tên “mập” nữa mà trở thành “ốm”- một con cá Ốm Đói suy dinh dưỡng giữa đại dương trù phú.

Nếu Trái Đất là một nhà hàng khổng lồ, thì hôm nay thực đơn của các sinh vật biển đang thay đổi theo hướng mà không thực khách nào mong muốn. Những loài vốn sống cách xa nhau cả một biên giới dài, giờ bỗng phải đối mặt trên cùng một chiếc bàn ăn. Và đôi khi, trớ trêu thay, người ta không biết mình là thực khách hay món ăn chính.

Tuy nhiên, đối diện với nguy cơ tiềm ẩn đó, gấu Bắc Cực vẫn tỏ ra bình thản. Nó biết, tất cả những gì nó cần làm là không làm gì cả. Thế giới này rộng lớn, băng vẫn còn rất nhiều, và không con cá mập nào có thể phá hủy cả một vùng Bắc Cực.

Nhưng gấu đã quá lạc quan. Nó không biết rằng ở phía bờ kia, nhân loại đã và đang làm được điều mà không một sinh vật nào có thể làm được: thay đổi khí hậu toàn cầu. Băng tan nhanh như kem mùa hạ đến chóng cả mặt, và liệu có kịch bản nào mới mẻ hơn chuyện con tàu Titanic bị đắm như một lời nguyền cho vương quốc sắp chìm nghỉm của nó.

Mỗi ngày trôi qua, diện tích tảng băng lại nhỏ đi, Cá mập lại thêm một ngày được cười hả hê. Thích nhất là không làm gì mà vẫn có cái ăn, chỉ mong sao sung mau rụng xuống để nó được thưởng thức một bữa tiệc ba ngày ba đêm.

Một ngày nọ, giữa cuộc săn đuổi lặng lẽ này, một nhân vật thứ ba xuất hiện: chú rùa biển nhỏ. Hoàn cảnh của nó vô cùng đặc biệt: nó bị lạc. Chú rùa non bị mất phương hướng, yếu ớt và không thể chịu được cái lạnh thấu xương.

gấu bắc cực và rùa biển
gấu bắc cực và rùa biển

Gấu phát hiện ra chú rùa đang mắc kẹt trên một mảnh băng nhỏ, không biết vì lý lẽ gì, nó lại cảm thấy thương cảm cho sinh vật nhỏ bé này. Có lẽ là vì trong đôi mắt của rùa, gấu thấy được nỗi sợ hãi mà chính nó cũng đang trải qua. Gấu tìm cách che chở cho rùa, dùng thân hình to lớn của mình để chắn gió cho sinh vật bé bỏng kia khỏi lạnh. Rùa kể cho gấu nghe về cuộc hải trình của mình, về việc nó vốn sống ở vùng nhiệt đới, nhưng dòng hải lưu ấm bất thường đã kéo nó lạc đến vùng Bắc Cực lạnh giá. Gấu chỉ cười thầm bảo rằng người ở đất liền cũng nhiều phen săn nó để lấy mật, nên nó lại cảm thấy gặp rùa thì sẽ đỡ lo hơn. Nhưng mà, gấu không biết có thể giúp rùa quay trở về đất liền không, nhưng nó vẫn tin tưởng một ngày nào đó kỳ tích sẽ xảy ra.

Bỗng nhiên, rùa biển đề cập đến sự hiện diện của cá mập sát thủ xung quanh. Cá mập không thấy rùa, có lẽ vì rùa quá nhỏ, hoặc vì nó đang quá tập trung vào miếng mồi lớn hơn. Nhưng rùa biết về nó, vì đã từng nhìn thấy quá nhiều đồng loại trở thành bữa ăn của con quái vật này ở dưới đại dương. Sau đó, một sự im lặng nặng nề trôi qua, dường như cả hai đã cảm nhận được một nỗi sợ sâu sắc và tương lai mù mờ trong chốn không người này.

Sau nhiều cuộc chuyện trò và chia sẻ, gấu và rùa trở thành đôi bạn thân. Chúng không giao tiếp bằng lời nói, nhưng có một sự hiểu biết trong tiềm thức giữa hai sinh vật đang chống chọi với một thế giới đang thay đổi quá nhanh. Họ cùng nhau đối mặt với cá mập bằng cách di chuyển từ tảng băng này sang tảng băng khác, cố gắng tìm kiếm những mảng lớn hơn và an toàn hơn.

Thế nhưng, mỗi ngày trôi qua, số lượng tảng băng lại giảm đi. Không phải vì cá mập đang phá hủy chúng, mà là vì băng càng ngày càng tan nhanh đến mức bất ngờ.

Một ngày nọ, gấu và rùa nhận ra sự thật rằng tảng băng cuối cùng đủ lớn để chúng trú ẩn cũng đang tan dần. Chúng đang đứng trên một mảnh mỏng manh, nhìn ra đại dương xanh thẳm, nơi cá mập vẫn không chịu để chúng yên dù chỉ một ngày.

Gấu biết rằng mình không còn nhiều thời gian. Nó quay sang nhìn rùa, sinh vật bé nhỏ mà nó đã bảo vệ trong suốt thời gian qua. Rùa cũng nhìn gấu, đôi mắt đen láy chứa đựng một nỗi buồn sâu thẳm. Không cần nói ra, cả hai đều hiểu rằng đây có thể là lần cuối cùng chúng gặp nhau.

"Hãy đi đi," gấu dường như muốn nói. Bởi rùa vốn được sinh ra ở đất liền, nếu nó đi ngay bây giờ, nó có thể trở về nơi sinh ra nó, là nhà của nó. Còn có đồng loại đang chờ đợi nó hay trông ngóng nó. Nghĩ đến đây, bỗng nhiên khóe mắt nó cay cay.

Gấu trắng nhìn ra phía chân trời, tự hiểu rằng bản thân đã không còn nhà nữa rồi, cho dù có đi cũng biết về đâu? Chỉ có thể ở lại đây và chìm xuống cùng với nơi được sinh ra này mới chính là định mệnh của nó, trong buổi hoàng hôn đang buông xuống dần.

gấu bắc cực và rùa biển
gấu bắc cực và rùa biển

Ít ra thì, gấu cũng có thể đánh lạc hướng con cá mập hoặc kéo dài thời gian cho rùa chạy trốn, đó chính là điều duy nhất nó cảm thấy ý nghĩa trong cuộc đời bị săn suốt thời gian qua.

Lúc đầu rùa do dự, nhưng cuối cùng nó hiểu rằng mình phải đi. Nó không thể cứu được gấu, và nếu ở lại, cả hai sẽ cùng trở thành bữa ăn cho cá mập. Rùa từ từ lặn xuống nước, nhìn gấu lần cuối, rồi bơi đi, không dám quay đầu lại. Nó biết rằng gấu sẽ hy sinh, và nó sẽ mãi mãi mang theo kỷ niệm về người bạn to lớn mà nó đã gặp trong hoàn cảnh éo le này.

Chỉ còn lại gấu Bắc Cực đứng một mình trên tảng băng, chơi vơi và lạc lõng đối diện với cá mập. Ánh mắt nó vẫn dõi theo người bạn mới quen trong ánh chiều tắt dần và chìm sâu trong màn đêm huyền ảo.

Tháng ngày trôi qua, rùa biển đã trở về được vùng ven biển ấm áp nơi quê nhà nó. Nhưng kỷ niệm về người bạn gấu trắng vĩ đại vẫn luôn trong trái tim rùa biển, bất kể thời gian xóa nhòa. Một ngày nọ, khi bơi gần bờ, rùa nhìn thấy một thứ gì đó kỳ lạ: một chiếc túi vải có hình một con gấu trắng. Chiếc túi đó được một cô gái trẻ cầm trên tay khi cô đi dọc bãi biển, nhặt rác và vứt vào thùng tái chế.

Rùa không hiểu được tất cả những gì đang diễn ra, nhưng nó cảm thấy một tia hy vọng. Có lẽ, ở một nơi nào đó xa xôi, một con gấu Bắc Cực khác vẫn sống và đang đấu tranh cho sự sống nói riêng và cho sự đa dạng sinh học trên hành tinh này nói chung.

Nếu giảm thải được túi nhựa, nếu cắt giảm được CO2 trong quá trình sản xuất để khí hậu chậm bớt sự biến đổi, và nếu mỗi người dùng những sản phẩm thân thiện với môi trường nhiều hơn, có lẽ người bạn của nó sẽ vẫn còn trên tảng băng đó, vui đùa với ánh nắng bình minh.

Không có sự đối đầu nhau giữa gấu và cá mập vì sự sống còn. Mọi sinh vật đều được sống bình yên trong một thế giới mà chúng có thể trở lại làm những gì mà chúng vốn là: những chúng sinh tự do, hoang dã và tươi đẹp của tự nhiên. Tương lai ấy có thành được không, đều cần đến sự chung tay giúp sức của cả nhân loại.

Đó cũng là mong mỏi cuối cùng của rùa biển muốn gửi đến thế gian này.

Túi vải, Túi cói thân thiện môi trường

(hình minh họa)

Shopee

Shopee

Shopee

Tiktok

Tiktok

Khuyến cáo: mọi người nên tìm hiểu kỹ thêm về sản phẩm trước khi đặt mua nhé. Bên mình đã cố gắng chọn lọc các sản phẩm chất lượng nhưng cũng không thể đảm bảo được hết và cũng tùy thuộc nhà sản xuất nữa, mong mọi người thông cảm. Nếu chưa tin tưởng thì cũng đừng quyết định mua quá sớm nhé!

Comments

Nơi Trang kể những câu chuyện thú vị về các thời kì lịch sử, đồng thời cũng là điểm giao thoa giữa sản phẩm có nguồn gốc thiên nhiên kế thừa truyền thống xưa và tính ứng dụng thời đại của nó.