Nỗi buồn của nhựa: Cocoon Refill Mỹ Phẩm Thiên Nhiên Việt Nam
NỖI BUỒN CỦA NHỰA
Quả bưởi chín đã gợi nên mùi thơm nức mũi, khiến người ta chỉ muốn bóc ra ăn ngay! Sau bao ngày “lăn lộn” trong lò tinh chế, bưởi đã “lột xác” thành dầu gội bóng mượt, sẵn sàng làm “anh hùng cứu mỹ nhân” trong phòng tắm, cụ thể là cứu rỗi những mái đầu xù xì của phái nữ để ai cũng trở nên xinh đẹp rạng ngời. Bên cạnh bưởi là anh bạn bí đao, giờ cũng đã “thăng cấp” thành gel tắm mát rượi và trơn tru. Hai đứa bạn khoái chí lắm, vì từ đám trái cây chân quê giờ được lên sàn diễn mỹ phẩm, tha hồ “diễn sâu” trước gương nhà tắm, và tự mãn trong kiếp sống ngắn ngủi nhưng đầy ý nghĩa này.
Nỗi buồn thế kỉ của nhựa


Nhưng mà, đời đâu phải ai cũng có được diễm phúc như vậy. Một ngày đẹp trời, tinh chất bưởi “chui” vào mấy chai nhựa để chờ ngày ra mắt công chúng, bỗng nghe tiếng than thở thảm thiết từ mấy bạn nhựa. Bưởi thấy vậy đau lòng hỏi thăm, hỏi ra mới biết, đối với nhựa mà nói, bưởi được dùng xong là được “giải thoát” cái vèo, phân hủy nhanh gọn về với đất mẹ, biết đâu kiếp sau tái sinh thành trái bưởi căng mọng đẹp đẽ, được người ta ôm ấp trong giỏ quà Tết. Tóm lại là, lúc sống giúp ích cho đời mà lúc đi cũng được tiếng thơm vẻ vang. Còn mấy bạn nhựa? Trời ơi, phải “sống dai như đỉa” tới hơn 500 năm, dài hơn cả tuổi thọ của mấy đời người cộng lại! Các bạn ấy than rằng sống lâu như thế sắp thành “yêu ma quỷ quái” đến nơi.
Mà số phận “nhập ma” cũng đâu có khỏe. Mấy bạn nhựa dùng một lần rồi bị ném ra biển, trôi nổi như khách không nhà, muốn bắt chuyện với cá thì cá lườm “Đồ độc hại, tránh xa tao ra!”, rùa thì né xa vì sợ mắc kẹt trong “vòng tay tử thần”. Khổ nhất là mấy bạn bị chôn vùi trong bãi rác, nằm đó mơ mộng hy vọng kiếp sau làm chai thủy tinh cho sang, mà chờ hoài chẳng thấy ánh sáng cuối đường hầm. Đã không thể giải thoát, mà đi đâu cũng bị người ta xua đuổi, khổ tận cam lai.
Đời nhựa bi kịch thật, sống dai như quỷ mà chẳng ai thương. Ôi chai ơi, không phải tự dưng mà mấy nhà thơ chẳng ai làm thơ về nhựa, chỉ toàn viết về hoa với gió."


Thấy bạn nhựa mặt mày ủ rũ, bưởi cũng buồn không xiết, nghĩ thầm cũng là một kiếp "nhân sinh", mà kẻ thì bị vùi dập, người thì có thanh danh, mà thực chất nhựa cũng không gây ra chuyện xấu gì, chỉ tại... nó là nhựa. Bưởi muốn tìm ra cách an ủi người bạn đang ôm ấp mình, nhưng không nghĩ ra được. Cuối cùng bí đao trầm tư hồi lâu đã nghĩ ra điều gì hay ho và thủ thỉ với hai bạn ngay.
Đó là, bí đao chợt nhớ đến người tạo ra mình – Cocoon, đơn vị đã sáng tạo chương trình refill có một không hai, nghĩa là nhân loại chỉ cần đem vỏ chai nhựa đã dùng hết đến các trạm refill là sẽ được lấp đầy nguyên liệu mới. Về điểm này, mọi người sẽ tiết kiệm được khoảng 20% chi phí so với mua một chai sản phẩm mới mà được hưởng dưỡng chất nguyên vẹn. Nhờ thế, người người nhà nhà cảm thấy có ích nên sẽ trân trọng chai nhựa để refill, sẽ không tùy tiện bỏ các bạn nhựa nữa.
Gương mặt nhựa giãn ra, dường như đã tìm thấy ánh sáng hy vọng.“ Giờ có chương trình refill của Cocoon đó, mấy bạn được tái sử dụng tới cả chục lần, đựng hết dầu gội này đến gel tắm kia, tha hồ làm “ngôi sao tái chế”! Không lo hết giá trị bị bỏ đi lúc còn ‘son trẻ’, cũng chẳng phải trôi sông lạc biển như những người vô gia cư. Dù các bạn chưa có vé ‘siêu thoát’ sớm, nhưng dù sao giờ các bạn sắp là ‘hot trend’ trong ngành tái sử dụng, oách hơn hẳn cái thời dùng một lần rồi bị đá không thương tiếc!”


Đúng là nỗi cô đơn trường tồn đôi khi làm nhựa sợ hãi, nhưng nếu được tái sử dụng nhiều lần, nhựa sẽ có thêm nhiều người bạn tinh chất như bưởi và bí đao. Mỗi lần refill là một cuộc đời mới, một mối quan hệ mới. Vậy là có nhà đàng hoàng để ở, có người nhớ đến mình, không còn phải cô đơn buồn bã tha hương ở xứ người nữa. Nghĩ đến đây thôi, nhựa vui mừng lắm.
"Biết đâu," bưởi thì thầm với chai nhựa, "đến lúc nhựa hết hơn 500 năm tuổi thọ, con người đã tìm ra cách biến nhựa thành chất hữu cơ rồi. Khoa học tiến bộ mỗi ngày mà, giống như bưởi nè - từ một trái bưởi bình thường đã trở thành dầu gội cao cấp vậy."
Chai nhựa khẽ lắc mình trong niềm vui mới tìm thấy:
"Có lẽ vậy. Kiếp sống dài không còn là gánh nặng nữa, mà là cơ hội để chứng kiến sự tiến hoá của nhân loại, và biết đâu... cả sự tiến hoá của chính mình."
Nhựa cuối cùng đã gửi lời cảm ơn đến hai người bạn thân mới quen, đó là lần đầu tiên và duy nhất, nhựa cảm thấy mình được quan tâm và trân trọng đến thế, không hề bị phán xét bởi những hậu quả mà tương lai nó sẽ gây ra.
Nhựa cũng mong một ngày nào đó bản thân trở thành một huyền thoại, như những trái cây thiên nhiên đã được nâng cấp thành các loại mỹ phẩm tinh khiết và cao cấp, được người ta yêu quý và ca tụng.








Khuyến cáo: mọi người nên tìm hiểu kỹ thêm về sản phẩm trước khi đặt mua nhé. Bên mình đã cố gắng chọn lọc các sản phẩm chất lượng nhưng cũng không thể đảm bảo được hết và cũng tùy thuộc nhà sản xuất nữa, mong mọi người thông cảm. Nếu chưa tin tưởng thì cũng đừng quyết định mua quá sớm nhé!
Comments