Hành Trình Làm Đẹp Của Cô Gái Da Mụn khô hỗn hợp

Khám phá hành trình làm đẹp của cô gái da mụn khô hỗn hợp với các sản phẩm thiên nhiên Việt Nam. Cách chăm sóc và tự nhiên để có làn da khỏe mạnh, rạng rỡ.

Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc xa xôi nọ – không xa đến mức phải đi máy bay nhưng cũng chẳng gần để đạp xe tới – có một cô gái tên là Linh. Linh không phải kiểu người khiến người ta ngoái nhìn vì nhan sắc, mà là kiểu khiến người ta lướt nhìn rồi thầm nghĩ: “Ừm, chắc cô ấy có tâm hồn đẹp.” Gương mặt Linh không đến nỗi như quả mướp già để quên trong tủ lạnh, nhưng cũng chẳng phải bông hoa hồng rực rỡ giữa cánh đồng. Nói sao nhỉ, nó giống như một bức tranh trừu tượng: ai tinh tế thì khen độc đáo, ai thẳng tính thì bảo “trời ơi sao kỳ vậy”.

Linh buồn lắm. Buồn đến mức nếu nỗi buồn có thể bán được, cô đã trở thành tỷ phú. Ngày nào cô cũng đứng trước gương, nhìn làn da xỉn màu, mấy cái mụn ẩn lấp ló như đám chuột trốn trong góc bếp, rồi thở dài thườn thượt. Cô hay lén nhìn mấy nàng công chúa trong vương quốc – da trắng mịn như kem sữa, môi đỏ như dâu nhập khẩu, mắt long lanh như mắt biếc. Linh thầm ước: “Giá mà mình cũng đẹp như vậy, chắc đời mình còn hơn công chúa trong phim nữa!” Nhưng rồi cô lại quay về thực tại, nhìn gương mặt mình trong gương và tự nhủ: “Thôi, chắc số mình hợp làm nhân vật phụ hơn.”

Hành trình làm đẹp của cô gái “xấu mà biết phấn đấu”

cô gái tự ti vì khuôn mặt xấu xí
cô gái tự ti vì khuôn mặt xấu xí

Một hôm, khi Linh đang soi gương và thở dài lần thứ một trăm lẻ tám trong ngày thì bỗng nhiên “bùm”, một bà tiên xuất hiện. Bà mặc chiếc áo hoa sặc sỡ, tay xách cái làn đựng mặt nạ đủ các loại, nhìn Linh cười toe: “Con bé, sao mặt mày rầu như cái bánh bao ế thế? Muốn đẹp không? Ta cho con ba lần đổi mặt, nhưng đổi xong thì gia tài nhà con thuộc về ta nhé!”

Linh nghe xong, mắt sáng lên như đèn pha ô tô, rồi lại thầm nghĩ đến gia tài nhà mình. Gia tài ư? Ờ thì cũng chỉ có cái nhà tranh, con gà mái già đẻ trứng dở hơi, với bộ sưu tập gương vỡ (vì cô hay đập gương mỗi khi chán đời). Đổi hết để lấy nhan sắc? Chấp nhận ngay và luôn! Cô gật đầu cái rụp, nhanh hơn cả khi được người ta tán tỉnh.

Bà tiên vung đũa thần và xoẹt, Linh có một gương mặt mới: da trắng mịn, mũi cao thanh thoát và mắt to như nhân vật anime. Linh nhìn gương mà suýt ngất đi vì hạnh phúc, tưởng mình như vừa bước ra từ tạp chí thời trang hoàng gia.

bà tiên cho phép đổi da khô da dầu da hỗn hợp
bà tiên cho phép đổi da khô da dầu da hỗn hợp

Nhưng đời không như là mơ, nhất là khi bạn sống ở vương quốc có thời tiết thay đổi chóng mặt.

Mùa đông đến soi rõ trên gương mặt mới, da mặt Linh khô như giấy báo cũ, nứt nẻ như đất ruộng hạn hán. Cô bôi kem dưỡng mà cứ như bôi lên tường, chẳng thấm vào đâu. Đi đâu cũng phải mang theo bình xịt khoáng, xịt xịt liên tục còn hơn nhớ đến việc ăn việc uống. Đẹp thì đẹp thật đó, nhưng tốn mỹ phẩm kinh khủng. Cũng may còn mấy tháng lương xoay xở, nhưng Linh lại than : “Trời ơi, mặt thì đẹp mà chăm mệt hơn cả chăm người yêu, đã thế còn bong tróc quá chừng!” . Phía trong gương, bà tiên nghe xong chỉ cười khẩy: “Đẹp là phải trả giá, con à. Nếu thấy bất tiện quá thì còn hai lượt nữa, muốn đổi không?” Linh gật đầu muốn đổi trả hàng ngay lập tức, vì cô không muốn vừa đẹp vừa giống cái cây khô giữa rừng.

Lần này, bà tiên “remix” cho Linh một làn da hỗn hợp. Nghe thì hay ho, kiểu như vừa được cái này vừa được cái kia, nhưng thực tế thì giống như “nửa nạc nửa mỡ” – rối não kinh khủng. Vùng chữ T bóng dầu như chảo chiên nem, còn hai bên má thì khô như sa mạc đến hạn. Linh phải chia đôi mặt ra mà chăm: bên này bôi kem kiềm dầu, bên kia bôi dưỡng ẩm, nhìn cô như nhà khoa học đang làm thí nghiệm trên chính gương mặt mình.

Tuy nhiên lúc cô đi chợ, thì được người ta khen: “Ôi Linh, mặt đẹp ghê!”, Linh cũng thấy có chút vui vui, nhưng rồi quay đi quay lại, dầu loang lổ, cô phải lấy giấy thấm dầu lau liên tục, mùa đông thì không nói, chứ mùa hè rồi lại càng thảm hơn. Tâm trạng Linh cũng lên xuống như đồ thị hình sin: lúc thấy mình xinh thì cười tươi, lúc dầu chảy thành sông thì buồn rười rượi. Cô thở dài: “Đẹp kiểu này tốn tiền, tốn sức, mà tâm hồn thì mệt như điện thoại chạy hai hệ điều hành!” Lần này, bà tiên lại xuất hiện, tay cầm cốc trà sữa, hỏi: “Sao, đổi tiếp không, còn lần nữa đó?” Linh gật đầu, vì cô thà thử thêm còn hơn sống kiểu “nửa mùa” thế này.

Lần cuối cùng, Linh được bà tiên ban cho làn da dầu lộng lẫy. Mặt đẹp như minh tinh, đi tiệc tùng ai cũng khen: “Linh ơi, da mày sáng bóng hà, có cơ hội làm diễn viên nha!” Cô vui lắm, trang điểm đậm chất hoàng gia, son đỏ, phấn hồng, lông mi giả dài cả cây số. Nhưng đời lại trêu ngươi: da dầu gặp phấn thì như dầu gặp lửa – bùng nổ lũ mụn. Nào là mụn ẩn, mụn đầu đen, mụn viêm lần lượt kéo đến như hội bạn thân họp mặt. Linh "stress", càng "stress" càng mụn, càng mụn càng "stress" thành vòng luẩn quẩn không lối thoát.

Cô soi gương mà khóc lóc: “Huhu, đẹp mà mặt như bản đồ chấm đỏ thế này thì đẹp để làm gì?” Mỹ phẩm cho da khô thì không hợp, cho da hỗn hợp thì chẳng ăn thua, còn cho da dầu thì dị ứng đỏ cả mặt. Linh chợt nhớ đến bà tiên kia, lại cứ ngỡ như mình đang yêu cầu Chat GPT thực hiện ý muốn vậy, mỗi lần một bản khác, chả hiểu ý con người.

Nói rồi Linh hét lên: “Bà tiên ơi, tôi chịu hết nổi rồi!” Bà tiên xuất hiện, lần này tay cầm cái quạt nan, phe phẩy cười: “Thấy chưa? Đâu phải cứ đổi mặt là cuộc đời thay đổi đâu. Thôi, ta trả mặt cũ lại cho cho con, kèm theo món quà này. Con dùng để “chữa lành” cái mặt sưng húp đi, đừng có mơ mộng viển vông nữa!”

Linh trở lại với gương mặt ban đầu – không đẹp lung linh, nhưng cũng chẳng đến nỗi làm người ta sợ. Bà tiên đưa cho cô một bộ dưỡng da từ thiên nhiên: sữa rửa mặt, toner, kem dưỡng được chiết xuất từ hoa hồng không hóa chất. Nghe thì bình dân, nhưng Linh kiên nhẫn dùng thử. Bỗng nhiên cô phát hiện ra: “Ủa, chăm da đúng cách thì mặt mình cũng xinh ra phết! Mụn giảm dần, da sáng lên, sao trước giờ mình không biết đến cái này sớm hơn nhỉ?

cô gái xinh đẹp nhờ dưỡng da thiên nhiên
cô gái xinh đẹp nhờ dưỡng da thiên nhiên

Cô ngẫm lại: đổi cả gia tài để chạy theo nhan sắc hào nhoáng, tốn cả núi tiền mua tùm lum mỹ phẩm, cuối cùng lại thua cái sự kiên nhẫn với mấy lọ dưỡng da từ cây cỏ. Linh cười toe: “Đúng là cái đẹp bền vững phải đến từ thiên nhiên, không hóa chất, rất hiền hòa không gây kích ứng”. Cô xem kĩ hướng dẫn sử dụng thì thấy để dòng chữ “Phù hợp với mọi loại da”, như lóe sáng lên một điều gì đó, cô đánh liều xin bà tiên thêm một lượt đổi mặt nữa, nhưng bà tiên phẩy tay: “Hết lượt rồi, con bé. Đẹp là được, đừng có tham!”

Nhan sắc không phải là thứ vay mượn, mà là thứ phải tự tay nuôi dưỡng. Đời vốn dĩ đã nhiều sóng gió, nên hãy để làn da khuôn mặt được bình yên nhé!

Khuyến cáo: mọi người nên tìm hiểu kỹ thêm về sản phẩm trước khi đặt mua nhé. Bên mình đã cố gắng chọn lọc các sản phẩm chất lượng nhưng cũng không thể đảm bảo được hết và cũng tùy thuộc nhà sản xuất nữa, mong mọi người thông cảm. Nếu chưa tin tưởng thì cũng đừng quyết định mua quá sớm nhé!

Comments

Nơi Trang kể những câu chuyện thú vị về các thời kì lịch sử, đồng thời cũng là điểm giao thoa giữa sản phẩm có nguồn gốc thiên nhiên kế thừa truyền thống xưa và tính ứng dụng thời đại của nó.