Công Lao Của Vua Đinh Tiên Hoàng: Thống Nhất Đại Cồ Việt Phần 5

Công lao của vua Đinh Tiên Hoàng đã đặt nền móng cho Đại Cồ Việt. Tìm hiểu hành trình thống nhất 12 sứ quân và xây dựng triều đại huy hoàng của một hoàng đế

Mời các bạn xem phần 4 trước khi xem phần 5 nhé: Đọc Truyện Đinh Bộ Lĩnh: Vạn Thắng Vương Thống Nhất Thiên Hạ Phần 4

Ngô phu nhân không cần nhìn thấy sự nhượng bộ của cha con Đinh Bộ Lĩnh mà vẫn tiếp tục nói, giọng điều đầy kiêu hãnh:

"Mẹ con chúng tôi không sợ chết, cùng lắm thì gặp nhau tại chiến trường lần nữa, có hy sinh lúc đó cũng không hối hận. Ngài có thể diệt trừ chúng tôi, nhưng không thể nào trừ khử được hết họ Ngô, càng không thể tiêu diệt được hết tất cả những người vẫn còn hướng về triều đình cũ!"

Đinh Bộ Lĩnh nghe những lời ấy, trong lòng không khỏi khâm phục trí tuệ và sự can đảm của Ngô phu nhân. Ông can Đinh Liễn lại, không cho nói gì thêm, rồi hai cha con từ giã ra về.

"Ngô phu nhân xem ra đã biết trước những điều ta nghĩ. Ta về sẽ suy xét kỹ lưỡng, cũng mong phu nhân và An Vương xem xét cho kĩ đề nghị của ta."

Những Quyết Định Khó Khăn

Đêm hôm ấy, trong lều riêng của mình, Đinh Bộ Lĩnh cứ suy nghĩ mãi về những lời nói của Ngô Phu nhân. Sau đó, ông cho gọi Đinh Liễn vào. Ánh trăng tỏa xuống qua tấm bạt mỏng tạo nên những vệt sáng nhạt nhòa, chiếu rọi gương mặt đầy trầm tư của hai cha con.

"Con à" Đinh Bộ Lĩnh nói, giọng điệu mềm mỏng hơn bao giờ hết "Bọn họ không dễ đối phó, nếu vậy thì cơ nghiệp thống nhất thiên hạ của phụ thân khó lòng đạt được. Ta nghĩ, hay là... con nên lấy em gái của Ngô Nhật Khánh để buộc hắn kết tình hòa hiếu. Như vậy họ sẽ cảm thấy hậu duệ của ta cũng không có ý tiêu diệt bọn họ. Chúng ta có thể dùng tình nghĩa phu phụ để buộc hắn trọn lòng trung hiếu."

Đinh Liễn nghe thế không phục, tức giận nói:

"Con không bao giờ đồng ý! Con không muốn hy sinh chung thân đại sự của mình để kết thông gia với tên không coi trời đất ra gì đó!"


Hành Trình Thống Nhất Giang Sơn Của Đinh Bộ Lĩnh phần 5

Đinh Liễn Chiêu Mộ Lê Hoàn
Đinh Liễn Chiêu Mộ Lê Hoàn

Đinh Bộ Lĩnh khuyên mãi nhưng con không chịu. Thấy con cứng đầu như vậy, ông khẽ thở dài, ánh mắt đầy mệt mỏi:

"Nếu con không chịu, thì thôi ta đành phải nhượng bộ vậy. Ta sẽ lấy Ngô phu nhân làm thê tử.”

Đinh Liễn như không tin vào chính mình, quay ngoắt lại nhìn phụ thân với vẻ ngạc nhiên:

“Con không chịu nhường, thì ta đành phải lấy danh dự của ta ra để thế vào thôi." Ông dừng lại, giọng điệu trở nên da diết: "Ta tranh thủ sự ủng hộ của bọn họ để lấy thiên hạ, sau này cũng là để lại cho con của ta. Dù sao con đã làm con tin ở Cổ Loa mười lăm năm trời, vậy cũng thiệt thòi lắm rồi. Ta không muốn làm khổ con thêm."

Nghe đến đây, lòng Đinh Liễn như bị xâm chiếm bởi nỗi đau. Cậu nhìn người cha đã từng oai phong lẫm liệt trên chiến trường, giờ đây lại sẵn sàng hy sinh hạnh phúc cá nhân chỉ vì đại cuộc. Trên gương mặt phụ thân hằn những nét mệt mỏi, những nếp nhăn sâu khắc bởi bao năm tháng gian khổ, trong đó còn có trách nhiệm nặng nề với giang sơn xã tắc, vậy mà cậu còn bướng bỉnh không nghe lời sao?

"Thôi được rồi, con đồng ý lấy em gái của Nhật Khánh, để phụ thân... khỏi phải lấy mẹ hắn."

Đinh Bộ Lĩnh mỉm cười, đưa tay vỗ nhẹ lên vai con, giọng điệu đầy tình cảm:

"Cha con ta có họa cùng chia. Những điều con cảm thấy ấm ức, cha cũng cùng chịu như vậy, xem như san sẻ với con. Như vầy đi, chúng ta mỗi người đều lấy người họ Ngô để yên ổn đại cuộc. Và để bọn họ tâm phục khẩu phục. Trời có sập xuống thì cha con ta cùng gánh vác, vậy có được không?"

Đinh Liễn gật đầu, trong lòng đầy xúc động và tự hào về người cha vĩ đại của mình. Hình mẫu của một người làm nên việc lớn, có lẽ không chỉ là người vui hưởng vinh hoa phú quý, mà còn phải biết hy sinh, biết nhẫn nhịn và biết suy nghĩ cho thế cục đương thời.

Thay Đổi của họ Ngô

Khi tin tức về đề nghị mới được truyền đến, Ngô phu nhân và Ngô Nhật Khánh cũng có những cuộc trao đổi không ngắn mà cũng không dài.

"Mẫu thân" Ngô Nhật Khánh nói, giọng vẫn còn miễn cưỡng, "con vẫn tiếc chuyện mình là dòng dõi Ngô Vương mà đánh không lại Đinh Bộ Lĩnh."

Ngô phu nhân nhìn con trai với ánh mắt đầy cảm thông:

“Cả thiên hạ này đều thua Đinh Bộ Lĩnh, cả họ Ngô cũng chống không được, không phải chỉ có một mình con. Đó đã là ý trời rồi, con cũng đừng quá đau buồn.”

Nhật Khánh khẽ thở dài một tiếng rồi hỏi: “Vậy mẫu thân nghĩ sao về lời đề nghị mới của hắn? Nếu mẫu thân không đồng ý, con có thể từ chối.”

Ngô phu nhân im lặng một lúc rồi nói.

"Ta không ngờ Đinh Bộ Lĩnh lại chịu nhượng bộ đến vậy, con người này cũng biết nhìn xa trông rộng đó. Nhật Khánh à, hãy nhận đề nghị này đi.”

“Mẫu thân” - Nhật Khánh hơi ngạc nhiên.

“Mẫu thân mà ở hậu cung thì không ai dám đụng đến con. Hơn nữa, theo tình hình này thì Đinh Liễn là trưởng tử chắc cũng sẽ được nối ngôi, vậy thì em gái con sẽ làm hoàng hậu. Dù sao chúng ta cũng dành lại được một chút mặt mũi cho hoàng thất họ Ngô, sau này mẫu thân đi gặp tổ tiên cũng không thấy thẹn"

Đinh Bộ Lĩnh Đàm Phán Với Ngô Nhật Khánh
Đinh Bộ Lĩnh Đàm Phán Với Ngô Nhật Khánh

“Nhưng Đinh Bộ Lĩnh là người rất nguy hiểm, con thật không đành lòng để mẫu thân phải ở chung với người như vậy.”

Bà khẽ thở dài: “Con xem họ là người tàn nhẫn, họ cũng xem chúng ta như vậy, thế mà vẫn chịu nhượng bộ, lẽ nào chúng ta thua kém họ hay sao. Nhiều năm đánh nhau dân chúng cũng đã đủ khổ rồi, nay hai bên nhường một bước chẳng phải là phúc cho bá tánh sao? Con cũng nên học theo họ, suy nghĩ rộng ra như vậy đi.”

Ngô Nhật Khánh im lặng suy nghĩ, cuối cùng cũng miễn cưỡng gật đầu đồng ý.

Khi chỉ còn lại một mình, Ngô phu nhân thật sự đã nuốt nước mắt vào trong. Trong mắt của bà, nam nhân trên thế gian này muốn lấy thêm bao nhiêu thê tử cũng được, họ có thể cưới thê nạp thiếp là vì xã tắc quốc gia hay lý tưởng cao cả vĩ đại thoát tục nào đó. Còn những nữ nhân như bà, chịu lấy một người không có tình cảm, thậm chí là lấy kẻ thù cũng chỉ là vì bảo vệ con trai của mình mà thôi.

Giang sơn về một mối

Năm 968, khi mặt trời đầu tiên của mùa thu chiếu rọi qua những tán lá vàng ươm tại động Hoa Lư, Đinh Bộ Lĩnh đứng trước ngưỡng cửa lịch sử. Sau nhiều năm chinh chiến và đánh bại mười hai sứ quân, giờ đây ông sắp trở thành vị hoàng đế đầu tiên của một quốc gia độc lập mang tên Đại Cồ Việt.

Trong buổi sáng long trọng ấy, tiếng trống và tiếng kèn vang vọng khắp thung lũng Hoa Lư. Các quan lại, tướng lĩnh từ khắp nơi về tham dự lễ đăng cơ lịch sử này, trong đó không thể thiếu sự có mặt của Ngô Nhật Khánh và Ngô Xương Xí - những sứ quân họ Ngô đã hàng phục nhà Đinh và công nhận sự ra đời của nhà Đinh như là lẽ tất yếu thịnh - suy của các triều đại trong dòng chảy lịch sử.

Khi tiếng chuông chùa vang lên ba hồi, Đinh Bộ Lĩnh mặc long bào màu vàng thêu rồng, từ từ bước lên bệ đá được xây dựng tại trung tâm thung lũng. Bên cạnh ông là vị tăng tên Ngô Chân Lưu, sắp được ban hiệu Khuông Việt đại sư với bộ cà sa trang nghiêm.

Đầu tiên là cảnh mở màn với việc nhắc lại việc Đinh Bộ Lĩnh đã khuất phục được 12 sứ quân như thế nào. Trong đó có:

1. Ngô Xương Xí giữ Bình Kiều (Triệu Sơn, Thanh Hóa)

2. Đỗ Cảnh Thạc tự xưng là Đỗ Cảnh Công, giữ Đỗ Động Giang (Thanh Oai, Hà Nội)

3. Trần Lãm tự xưng là Trần Minh Công, giữ Bố Hải Khẩu (Thái Bình)

4. Kiều Công Hãn tự xưng Kiều Tam Chế, giữ Phong Châu (Việt Trì, Phú Thọ)

5. Nguyễn Khoan tự xưng Nguyễn Thái Bình, giữ Tam Đái (Yên Lạc, Vĩnh Phúc)

6. Ngô Nhật Khánh tự xưng là Ngô Lãm Công, giữ Đường Lâm (Sơn Tây, Hà Nội)

7. Lý Khuê tự xưng là Lý Lãng, giữ Siêu Loại (Thuận Thành, Bắc Ninh)

8. Nguyễn Thủ Tiệp tự xưng là Nguyễn Lệnh Công, giữ Tiên Du (Bắc Ninh)

9. Lã Đường tự xưng là Lã Tá Công, giữ Tế Giang (Văn Giang, Hưng Yên)

10. Nguyễn Siêu tự xưng là Nguyễn Hữu Công, giữ Tây Phù Liệt (Thanh Trì, Hà Nội)

11. Kiều Thuận tự xưng là Kiều Lệnh Công, giữ Hồi Hồ (Cẩm Khê, Phú Thọ)

12. Phạm Bạch Hổ tự xưng là Phạm Phòng Át, giữ Đằng Châu (Hưng Yên)

(Nguồn: Đinh Tiên Hoàng - Wikipedia)

"Hôm nay, trước mặt trời và đất, trước tổ tiên và thần linh tứ phía, Đinh Bộ Lĩnh ta tự xưng là Đại Thắng Minh Hoàng đế!" Giọng nói của ông vang vọng khắp thung lũng, như sấm sét rơi xuống báo hiệu sự ra đời của một triều đại mới, triều đại huy hoàng của một người thống nhất đất nước và xưng hoàng đế.

Ngô Nhật Khánh và công chúa Phất Kim
Ngô Nhật Khánh và công chúa Phất Kim

Khoảnh khắc đó, hàng nghìn người có mặt tại đây đều quỳ xuống, cung kính chào mừng vị hoàng đế đầu tiên của quốc gia (những vị vua trước đều xưng “vương”, nay Bộ Lĩnh xưng “đế”, đủ để thấy tầm quan trọng của nhà Đinh trong lịch sử nước nhà là như thế nào). Tên gọi "Đại Cồ Việt" cũng được chính thức công bố trước thiên hạ, thể hiện sự vĩ đại của dân tộc mình cho bốn phương đều biết.

Sau khi hoàn tất nghi lễ đăng cơ, Đinh Tiên Hoàng bắt đầu tiến hành lễ sắc phong các công thần. Nguyễn Bặc, người có công lao to lớn trong việc bình định các sứ quân, được phong làm Định Quốc công.

"Đinh Điền tướng quân sẽ làm chức Ngoại giáp, phụ trách việc bảo vệ hoàng gia" Đinh Tiên Hoàng tuyên bố. Trong khi đó, Lê Hoàn - vị tướng tài ba trong Giao Châu thất hùng* - được phong làm Thập đạo tướng quân, nắm quyền chỉ huy toàn bộ quân đội.

*(Giao Châu thất hùng là danh xưng của người phương Bắc để chỉ 7 anh hùng đất Giao Châu trong thế kỷ X gồm: Đinh Bộ Lĩnh, Đinh Liễn, Đinh Điền, Lê Hoàn, Nguyễn Bặc, Phạm Hạp, Phạm Cự Lượng)

Lưu Cơ với tài năng và mưu lược xuất chúng, được bổ nhiệm làm Đô hộ phủ sĩ sư. Tăng thống Ngô Chân Lưu được ban hiệu là Khuông Việt đại sư. Không chỉ dừng lại ở việc phong quan, Đinh Tiên Hoàng còn công bố việc thiết lập hoàng thất. Trong đó Đinh Liễn, con trai trưởng của ông, được phong làm Nam Việt vương. Đây có lẽ cũng xem như là một động thái mà ông đã chọn thái tử kế thừa ngai vàng trong tương lai.

Đặc biệt, theo truyền thống thời bấy giờ, Đinh Tiên Hoàng lập năm hoàng hậu: Đan Gia, Trinh Minh, Kiều Quốc, Cồ Quốc và Ca Ông, trong số đó có Ngô phu nhân, mẹ Ngô Nhật Khánh cũng được phong hậu.

Sau lễ đăng cơ, Đinh Tiên Hoàng ra lệnh dời kinh ấp về động Hoa Lư - nơi hiểm trở với núi đá vôi bao quanh và dễ phòng thủ. Hàng nghìn công nhân được huy động để xây dựng cung điện hoàng gia cho quyết sách này của tân đế.

"Ta muốn Hoa Lư trở thành kinh đô xứng đáng với một đất nước độc lập," Đinh Tiên Hoàng nói với các quan lại. "Hãy đắp thành cao, đào hào sâu, xây cung điện nguy nga để thiên hạ biết rằng Đại Cồ Việt không phải là nước chư hầu của bất kì ai!"

Đinh Tiên Hoàng không chỉ quan tâm đến việc xây dựng cơ sở vật chất mà còn rất chú trọng đến việc thiết lập hệ thống lễ nghi triều đình. Ông chế định các nghi lễ ở trong cung, phân định rõ ràng phẩm hàm của quan văn và quan võ.

Mỗi buổi triều, các quan lại phải mặc trang phục theo đúng quy định, đứng theo thứ tự phẩm trật. Triều nghi được thiết kế trang nghiêm nhưng không cứng nhắc, thể hiện được uy quyền của hoàng đế mà vẫn giữ được nét gần gũi với truyền thống Việt Nam.

Đến năm Canh Ngọ 970, sau hai năm củng cố quyền lực và xây dựng đất nước, Đinh Tiên Hoàng quyết định đặt niên hiệu đầu tiên của triều đại: Thái Bình.

"Từ nay, năm Canh Ngọ sẽ được gọi là năm Thái Bình thứ nhất," Đinh Tiên Hoàng tuyên bố trong buổi triều đầu tiên của năm. "Ta mong rằng triều Đinh sẽ mang lại thái bình cho vạn dân, để con cháu mai sau nhớ đến thời kỳ này như một thời đại hoàng kim của đất nước."

Nguồn tham khảo: Đinh Bộ Lĩnh và Đinh Liễn, Đinh Tiên Hoàng Wikipedia

(Mọi chi tiết trong bài đều do mình tưởng tượng thôi nhé ^-^)

Mời các bạn xem tiếp phần 6 dưới đây nhé:

Comments

Nơi Trang cập nhật các thông tin giải trí thú vị hài hước về kinh tế xanh, các giải pháp vì môi trường và sự phát triển bền vững ở Việt Nam và trên khắp thế giới