Cuộc đời của vua Đinh Tiên Hoàng: mâu thuẫn trùng trùng phần 8
Cuộc đời của vua Đinh Tiên Hoàng: nỗi niềm khó nói với trưởng tử Đinh Liễn và những bí mật với vợ là Ngô Hoàng Hậu. Vua phế trưởng lập thứ bắt đầu từ đâu?..
Mời các bạn xem phần 7 trước khi xem phần 8 nhé: Mưu Đồ của Ngô Nhật Khánh dưới thời vua Đinh Tiên Hoàng phần 7
Bí mật về sắc phong
Năm đó, khi sắc phong từ triều Tống được chuyển đến, Đinh Tiên Hoàng cầm trong tay tấm lụa vàng ròng với những dòng chữ nghiêm trang. Trong đó, Giao Chỉ quận vương là danh hiệu nhà Tống dành cho ông, còn Tĩnh Hải quân Tiết độ sứ An Nam đô hộ là chức tước dành cho Đinh Liễn.
Ông lặng lẽ đọc từng chữ một, khuôn mặt không lộ chút cảm xúc nào.
"Tốt lắm" ông thầm nghĩ, "Ngoài ta xưng phiên thuộc, trong nước ta vẫn xưng Đế. Ván cờ ngoại giao này đang được chơi đúng như ý ta muốn."
Sau đó, ông cho gọi Đỗ Thích vào để hỏi một số chuyện về Đinh Liễn.
“Kết quả đi sứ thì đã vậy rồi. Ngươi nói xem, còn hành động và thái độ của con trai ta đối với Tống triều thì như thế nào?”
Đỗ Thích nghe xong liền ngẩng đầu lên, khuôn mặt hắn tái nhợt, mắt đỏ hoe như người vừa trải qua một đêm mất ngủ.
"Tâu hoàng thượng" giọng Đỗ Thích bỗng đầy quyết tâm, "Thần có điều khẩn cấp muốn tâu."
Đinh Tiên Hoàng nhìn hắn, cảm thấy trong lòng hơi bất an. Đỗ Thích vốn là người khôn khéo chứ hiếm khi để lộ cảm xúc như thế này. Nếu không phải là chuyện trọng đại, hắn đã không dám nói năng thẳng thừng đến vậy.
"Nói đi" ông buông lời ngắn gọn, mắt vẫn dán chặt vào tấm sắc phong.
Đỗ Thích quỳ xuống, tay chắp lại, giọng nói trầm xuống như nghẹn trong cổ: "Tâu hoàng thượng, thần lo rằng... đại hoàng tử đang âm thầm lôi kéo sự ủng hộ của nhà Tống."
Đinh Tiên Hoàng từ từ ngẩng đầu, ánh mắt đột nhiên trở nên sắc lạnh.
"Theo thần quan sát, đại hoàng tử đã nhiều lần trao đổi riêng tư với sứ giả Tống triều, rõ ràng đây là những lúc không có mệnh lệnh từ hoàng thượng" Đỗ Thích cúi đầu sâu hơn, giọng vô cùng kiên quyết. "Thần nghe nói người phương Bắc đã hứa với đại hoàng tử nhiều điều..."
"Điều gì?" Đinh Tiên Hoàng đứng dậy, giọng lạnh lùng. "Và ngươi nghe ai nói?"
Đỗ Thích ngập ngừng: "Thần dùng số bạc mà hoàng thượng đã trao cho thần trước lúc rời đi, cố tình mua chuộc được một người trong đoàn sứ giả phương Bắc, họ tiết lộ rằng, đại hoàng tử đã lén gửi tặng vật phẩm quý như ngọc, ngà, lụa nhằm lấy lòng triều đình bên đó.”
“Để làm gì?” Đinh Tiên Hoàng cau mày hỏi.
Đỗ Thích hít một hơi thật sâu, rồi nhắm mắt nói: “Để nhờ họ cam kết hỗ trợ khi kế vị ở Đại Cồ Việt.”
Những Mưu Đồ Ẩn Sau Sắc Phong Tống Triều ở Đại Cồ Việt phần 8


Đinh Tiên Hoàng nắm chặt tay lại, giọng nghe thật sự vô cùng đanh thép: “Ngươi có biết, vu khống hoàng thất đương triều là tội nặng như thế nào không? Vạc dầu còn đó, hổ dữ còn đó, đừng để bản thân ngươi là người đầu tiên phải nếm trải. Ta cho ngươi nói lại lần nữa.”
"Tâu hoàng thượng, thần thề với trời đất, thần là vì lo sợ người bị qua mặt nên mới nói sự thật." Đỗ Thích vẫn quỳ nguyên vị trí, nhưng giọng nói cứng rắn hơn. "Nếu thần biết chuyện mà không báo, chỉ sợ sau này không biết thiên hạ sẽ thực sự rơi vào tay ai..."
Đỗ Thích đang nói, thì nước ở trong tách trà tạt thẳng vào mặt hắn. Đinh Tiên Hoàng thu chén trà lại, ánh mắt nhìn hắn không có chút nào là hài lòng.
“Đem kẻ này ra ngoài, đánh ba mươi roi cho ta!” - Đinh Tiên Hoàng nghiêm khắc ra lệnh.
Lập tức có hai người tiến vào lôi Đỗ Thích đi. Hắn ta bị kéo xềnh xệch, nhưng miệng vẫn không ngừng nói: "Nếu người không tin có thể thử hỏi ngài ấy về những cuộc gặp riêng với phái đoàn Tống. Hoặc có thể hỏi ngài ấy xem có nhận được gì khác từ Tống triều ngoài sắc phong công khai này không?"
“Lôi ra ngoài mau!” - nhà vua biểu lộ sự giận dữ.
"Nếu thần nói dối thần xin chịu tội chết. Nhưng nếu thần nói thật mà hàng thượng không tin, e rằng mai này có bằng chứng rõ ràng hơn thì người sẽ hối hận không kịp. Hoàng thượng! Hoàng thượng!"
Tiếng nói của Đỗ Thích vẫn còn vẳng vào trong phòng khiến Đinh Tiên Hoàng cảm thấy đau đầu. Nếu chuyện này thực sự đúng như hắn nói, thì xem ra so với việc Ngô Nhật Khánh có ý đồ phản nghịch khôi phục tiền triều, vụ này còn tiềm tàng nhiều nguy hiểm hơn. Nhưng dẫu sao, ông không thật sự muốn từ bỏ Đinh Liễn. Đứa con này đã theo ông từ những ngày đầu lập quốc gian khổ và quan trọng hơn hết, với chiến công lẫy lừng và huyết thống hoàng thất, Đinh liễn xứng đáng được lập làm thái tử nhất.
Ông ngồi suy nghĩ một chút xem sẽ giải quyết những việc này thế nào. Rõ ràng là ông không phải ra trận, không cần cầm binh dẹp loạn nhưng đôi khi việc nhà của đế vương còn khó hơn việc binh trên chiến trường rất nhiều.
Giấc mộng và âm mưu
Lúc này đây, trong hậu cung của những người mẫu nghi thiên hạ, Ngô Hoàng hậu đang nhâm nhi tách trà cùng công chúa Phất Kim (con gái riêng của Đinh Tiên Hoàng, em gái Đinh Liễn). Ánh mặt trời gần đó hiền dịu tạo nên những bóng nắng đổ nhẹ nhàng lên khuôn mặt trang nhã của bà.
"Phất Kim à, dạo này Nhật Khánh có đối xử tốt với con không? Nếu mà không tốt mẫu hậu sẽ thay con trừng phạt nó.”
Phất Kim mỉm cười: “Phu quân đối với con rất tốt mẫu hậu à, người không cần phải lo lắng đâu. Con thật sự không ngờ mình lại có được mối nhân duyên tốt với chàng ấy như vậy.”
“Con có thích nó là được rồi, ta chỉ sợ là con không thích. Nếu không thì phụ hoàng con lại trách ta.”
“Không có đâu mẫu hậu, phụ hoàng thương người lắm. Con nhớ lúc người có mang Hạng Lang mà sinh khó, phụ hoàng đã cầu trời khấn Phật suốt cả mấy canh giờ. Cho đến khi người thuận lợi sinh nhi tử ra thì phụ hoàng cũng vì kiệt sức mà ngất xỉu luôn.”
Ngô phu nhân khẽ mỉm cười, ánh mắt hơi buồn. Hơn ai hết, bà biết được rằng hoàng thượng đã yêu thương bà biết nhường nào, nhưng trong chốn hoàng tộc thì chỉ có tình yêu thương giữa người với người là không đủ.
“Con nghe nói, năm xưa mẫu thân của phụ hoàng sinh ra phụ hoàng cũng gặp khó khăn như vậy, may mà không sao, nhưng từ đó sức khoẻ của bà ấy bị ảnh hưởng nên bị yếu dần...”
“Vậy à, nhưng vì chắc thái hậu năm đó biết mình sẽ sinh ra một quý tử nên dù khó khăn đến mấy cũng vượt qua được...” - Một câu nói vừa có ý bâng quơ vừa có sự tính toán thốt ra từ Ngô hoàng hậu, hầu như chẳng có dụng ý gì đặc biệt nếu chỉ nghe có một lần.
Phất Kim nhanh nhảu nói: “Đúng vậy, tổ mẫu con năm xưa có nói lúc đó nằm mộng thấy có một người lớn tay cầm cái ấn vua đến xin làm con, người bèn có mang rồi sinh ra phụ hoàng, kể cũng li kì thật.”
Ngô hoàng hậu thay đổi sắc mặt, bất ngờ tỉnh táo trở lại, bà đã đạt được ý đồ trong cuộc trò chuyện ngày hôm nay với Phất Kim rồi. Bà vốn muốn chỉ định kiểm nghiệm hoặc hỏi lại vài thứ, giờ đây mọi việc đã rõ như ban ngày. Nếu thiên mệnh đã được định sẵn từ trước, thì điều này thật đáng để mà tin tưởng và đánh cược.
Như Gió thoảng qua tai
Vài ngày sau trong thư phòng riêng, Đinh Tiên Hoàng gọi Đinh Liễn đến. Ánh sáng chiều muộn hôm đó xuyên qua tấm rèm lụa, tạo nên không gian vừa ấm áp vừa trang nghiêm cho cuộc gặp gỡ thân mật này.
Đinh Liễn thoáng nhìn qua trên bàn của phụ hoàng, đó là sắc phong của Tống triều, thế thì chủ đề hôm nay trò chuyện chắc lại là xoay quanh vấn đề này.
"Liễn nhi" giọng cha trầm ấm nhưng chứa đựng ý nghĩa sâu xa, "con có biết câu 'biết người biết ta, trăm trận trăm thắng' không?"
Đinh Liễn cúi đầu: "Nhi thần đã biết."


"Người ngoài như dòng sông lớn, ta như hòn đá nhỏ. Nhưng hòn đá nhỏ nếu biết vị trí của mình, có thể tồn tại bên dòng sông mà không bị cuốn trôi." Đinh Tiên Hoàng nhìn ra cửa sổ, giọng như nói với chính mình, "Còn nếu hòn đá cứ muốn trôi theo dòng nước, thì nó sẽ mất đi bản sắc riêng. Người không có bản sắc, thì không còn là anh hùng thực sự nữa."
"Con đã hiểu ý phụ hoàng." - Đinh Liễn nhanh chóng đáp.
Ông quay lại nhìn con trai một lúc rồi từ từ ngồi xuống bàn.
“Nếu con đã hiểu, thì lần tiếp sứ Tống triều tiếp theo, thậm chí từ nay về sau vẫn sẽ do con phụ trách. Nhớ, đừng làm mất mặt trẫm.
Đinh Liễn cung kính vâng lệnh rồi bước ra. Trong lòng ngài đã có kiến giải, dù trời có sụp xuống cũng không thay đổi được.
Đinh Tiên Hoàng thở dài nhìn trưởng tử của mình bước ra khỏi phòng. Ông đã nhắc nhở rồi đó, nhưng liệu con mình có hiểu hay không? Có thay đổi không? Đôi khi đối với ông, việc quá bảo ban con cái cũng là một gánh nặng. Khi nhi tử không thể hiểu được những lo lắng sâu kín nhất của người phụ thân, khoảng cách giữa họ bắt đầu hình thành.
Lại thêm việc phiền não
Đinh Liễn lúc này trở về phòng, vừa hay đã thấy Lưu Cơ đứng ở đó đợi. Ông ta đang có một bản tấu chương vô cùng quan trọng muốn gửi lên đại hoàng tử xem thử. Nam Việt Vương xem qua, ánh mắt thoáng tức giận rồi nói:
“Nhật Khánh đã có hành động lộ liễu thế này rồi, mai sau giang sơn chưa biết của họ Đinh hay lại về họ Ngô, ta há có thể ngồi yên chờ chết chứ?
Ngài đưa cho Lưu Cơ, chấp nhận bản tấu: “Chuyện đã thu thập được bằng chứng rõ ràng thì ngài cứ việc tấu lên cho cha ta biết, để cha ta rõ được ai trung ai gian mà đừng thiên vị. Hạng Lang có thể chỉ là con cờ của hắn, nhưng chúng ta thì không phải vậy.”
Sau đó, Lưu Cơ đã trình lên tấu sớ hạch tội Ngô phò mã với Đinh Tiên Hoàng về việc Nhật Khánh - con trai riêng của Ngô Hoàng hậu - đã có những hành vi nhũng nhiễu và áp bức dân chúng tại vùng đất được phong.
"Bệ hạ, dân chúng phàn nàn rằng Ngô phò mã lạm thu thuế khóa, còn ép buộc họ cống nạp thêm lúa gạo. Hắn là người của tiền triều, đến nay được triều mới ưu ái lại không biết an phận thủ thường, chỉ lo tích trữ lương thảo và tiền bạc. Mục đích của hắn đã quá rõ ràng, xin hoàng thưởng nghiêm khắc trách phạt để bảo vệ công đạo cho chúng dân."
Trái với vẻ thường ngày Đinh Tiên Hoàng hay tức giận với những chuyện bất nghĩa, giờ đây ông chỉ ngồi lắng nghe, khuôn mặt không biểu lộ cảm xúc. Sau một hồi suy nghĩ thấu đáo, ông nói:
"Để đó. Bây giờ tàn tích của người theo tiền triều vẫn còn nhiều lắm. Sau này có thời cơ chín muồi, ta sẽ xử luôn một thể."
Cơn giận lại bùng nổ
Không lâu sau đó, Đinh Liễn lại được cử đi sứ phương Bắc và một lần nữa, sắc phong từ triều Tống được gửi về. Nhưng lần này, khi đọc xong nội dung sắc phong, Đinh Tiên Hoàng bỗng nổi giận dữ dội.
Không ai biết trong sắc phong đó viết những gì, chỉ thấy hoàng thượng tức giận đến mức đập vỡ cả mấy chén trà, trong lòng vô cùng hậm hực. Đinh Tiên Hoàng ném sắc phong xuống sàn, giọng nói run rẩy vì giận dữ: "Không ngờ... không ngờ lại..."
Vì cơn giận của Đinh Tiên Hoàng xuất phát từ sắc phong Tống triều, mà Đinh Liễn lại vừa đi sứ, hai sự kiện này kết hợp với nhau khiến trong ngoài triều đều có thể hiểu rằng, Nam Việt Vương chính là nguồn cơn tức giận của phụ hoàng.
Trong khi đó, Đỗ Thích lúc trước vừa bị đánh roi, trong lòng bất mãn vô cùng, nay nghe thấy tin này thì bỗng sảng khoái hẳn. Cây kim trong bọc có ngày lòi ra, hoàng thượng có thể chẳng xem lời nói của hắn ra gì nhưng lại không thể không tin vào bằng chứng trước mặt. Xem ra không chừng hắn sẽ được tin tưởng trở lại và nếu như vậy, không chừng hắn sẽ trở nên lợi hại hơn xưa.
Lại Thêm dầu vào lửa
Ai cũng biết những biểu hiện của hoàng thượng gần đây có điều khác lạ, Ngô Hoàng Hậu tất nhiên càng rõ.


Là một người đầu ấp tay gối với phu quân, cùng với trực giác vô cùng nhạy bén của người phụ nữ, bà ngay lập tức cảm nhận được cơn bão dữ dội trong nội tâm của chồng mình. Hơn nữa, tâm bão lần này hướng về Đinh Liễn nữa thì cứ coi như dù là bà không muốn tranh giành, thời cơ ngàn năm có một đó của bà cuối cùng cũng tới.
Bà không hỏi han trực tiếp gì về chuyện của Đinh Liễn cả, mà khéo léo tiếp cận phu quân bằng sự ôn nhu và quan tâm của một người phụ nữ rất mực và dịu dàng.
"Thần thiếp thấy hoàng thượng có vẻ mệt mỏi rồi. Chắc lại do chúng thần thiếp và nhi tử không hiểu lòng người, gây ra chuyện thôi."
Đinh Tiên Hoàng lắc đầu: “Không phải các nàng đâu, chuyện mà ta phiền lòng phức tạp hơn vấn đề này nhiều.”
Ban đầu Ngô Hoàng Hậu đã thả móc câu giữa “chúng thần thiếp” và “nhi tử”, hoàng thượng lại phủ nhận vế đầu, xem ra đáp án đích thị là vế sau rồi. Hạng Lang của bà dạo gần đây không gây ra chuyện, vậy thì chỉ còn người còn lại thôi.
"Thần thiếp thấy người đừng giận nữa, nếu chuyện không quá đáng, tha được thì cứ tha, ân đức của người lúc nào cũng lớn như trời bể mà."
Nguồn tham khảo: Đinh Bộ Lĩnh và Đinh Liễn, Đinh Tiên Hoàng Wikipedia
(Mọi chi tiết trong bài đều do mình tưởng tượng thôi nhé ^-^)
Mời các bạn xem tiếp phần 9 dưới đây nhé:
Comments
Nơi Trang cập nhật các thông tin giải trí thú vị hài hước về kinh tế xanh, các giải pháp vì môi trường và sự phát triển bền vững ở Việt Nam và trên khắp thế giới