Huyền Trân Công Chúa Trở Về Đại Việt phần 2

HUYỀN TRÂN CÔNG CHÚA 2

Tự nhiên yêu Trang

3/28/202510 phút đọc

Sau khi đến Chiêm Thành, công chúa Huyền Trân - một bóng hình mỏng manh như cánh hoa giữa cơn gió dữ, phải bắt đầu làm quen trong một cuộc hôn nhân chẳng biết nên gọi là duyên hay nợ. Khi đặt chân đến vương quốc ấy, nàng không còn là một công chúa nữa, mà được tôn làm Vương hậu thứ ba với danh hiệu Paramecvari – một cái tên lộng lẫy, nhưng cũng xa cách như chính số phận của nàng với quốc gia. Từ cung son Thăng Long ấm áp, nàng bỗng hóa thành hoàng hậu xứ người, đứng giữa hậu cung xa lạ, lòng dạ chắc hẳn lạc lõng như chim rời tổ, chẳng biết ngày về.

Được làm hoàng hậu một nước, có lẽ là ước mơ của nhiều thiếu nữ thuở xưa vì vị trí cao quý đó chỉ có một, nhưng ở Chiêm Thành, nàng phải ở cùng với hai hoàng hậu nữa vẫn đang tại vị, liệu mấy người kia có chịu nhường nàng một chén trà ngon?”

Huyền Trân Công Chúa phần 2: đóng góp cho quê hương

Huyền Trân Công chúa ở Chiêm Thành
Huyền Trân Công chúa ở Chiêm Thành

Nhưng giấc mộng chung chồng ngắn ngủi ấy chẳng kịp nở hoa đã vội tàn. Năm 1307, chỉ một năm sau ngày cưới, quốc vương Chế Mân đột ngột ra đi, để lại nàng với đứa con vừa chào đời – Thái tử Chế Đa Đa, cậu bé mà vua cha đã đặt trọn hy vọng, phong làm thái tử từ khi còn là một nhịp đập nhỏ trong bụng mẹ. Chế Mân từng mơ về một ngày cậu con trai ấy lớn lên, tiếp tục nối liền hai bờ Chămpa và Đại Việt bằng tình thân ái. Nhưng ông đi rồi, để lại nàng ôm con giữa mênh mông cô độc, giữa những ánh mắt xa lạ và lời đồn đáng sợ: tục lệ Chiêm Thành buộc hoàng hậu phải lên giàn hỏa theo chồng. Nàng đứng đó, tay siết chặt đứa con thơ, mắt nhìn đống củi khô, lòng chắc vỡ òa trong cơn sóng sợ hãi và đau đớn. Yêu phu quân ư? Có chứ, song nhìn đứa bé đỏ hỏn trong tay, nàng hẳn thầm hỏi trời cao: “Tại sao bắt ta lựa chọn giữa sống và chết, giữa con ta và chồng ta?”

May thay, Đại Việt chẳng đành lòng nhìn nàng tan biến trong ngọn lửa ấy. Vua Trần Anh Tông vội sai Hành khiển Trần Khắc Chung sang viếng tang – mà thực chất là sang cứu nàng khỏi lưỡi hái định mệnh. Ông đến, như một tia sáng giữa đêm đen, dẫn nàng và cậu con trai bé bỏng lên thuyền vượt biển về quê mẹ. Hành trình ấy dài cả năm trời, sóng gầm, gió rít, thuyền chao đảo như chính trái tim nàng. Nàng ôm chặt Chế Đa Đa, đứa con là tất cả những gì còn lại của một giấc mơ tan vỡ, là máu thịt nàng chẳng thể rời xa. Biển khơi mặn chát, nhưng có lẽ chẳng mặn bằng những giọt nước mắt nàng lặng lẽ rơi, thấm vào tóc con, thấm vào lòng biển sâu thẳm.

Huyền Trân công chúa và Trần Khắc Chung vượt biển
Huyền Trân công chúa và Trần Khắc Chung vượt biển

Về đến Đại Việt, tưởng rằng nàng sẽ tìm được bến bình yên, nhưng số phận lại đẩy nàng vào một ngã rẽ khác, đắng cay chẳng kém. Theo di mệnh của Thái Thượng hoàng Trần Nhân Tông, mà có lẽ cũng là do nàng đã nhìn thấu, nàng buông bỏ áo lụa, khoác áo cà sa, xuất gia ở núi Trâu Sơn, mang pháp danh Hương Tràng – cái tên nhẹ như khói hương, nhưng nặng trĩu nỗi đời. Đứa con thơ, nàng gửi lại cho triều đình, lòng mẫu thân cũng như rằng cắt từng khúc ruột. Rồi nàng dắt theo một thị nữ trung thành, tìm đến làng Hổ Sơn, dựng am tranh dưới chân núi để nương tựa vào tiếng kinh, vào khói hương mà quên đi những vết thương năm tháng. Am tranh ấy sau hóa thành chùa Hổ Sơn, hay Quảng Nghiêm Tự, nơi nàng không chỉ tu cho mình, mà còn dang rộng vòng tay cứu giúp dân làng. Nàng chữa lành những thân xác rệu rã, xoa dịu những tâm hồn khổ đau bằng tài y thuật của mình, như chính nàng đang tìm cách chữa cho trái tim mình, từng mảnh vỡ một.

Nàng sống ở đó, ngày qua ngày, giữa khói hương và tiếng chuông, dạy dân làng trồng lúa, dệt vải mà hơn hết là giúp họ thoát nghèo. Dân chúng quý trọng nàng, không chỉ vì lòng tốt, mà còn vì cái cách nàng biến những nghịch cảnh trong cuộc đời mình trở thành một đòn bẩy để mưu cầu một cuộc sống tốt đẹp hơn cho những người dân thường. Công chúa về quê hương, hình bóng nàng như ngọn gió lành thổi qua cánh đồng khô cằn, mang chút hơi ấm của tình người phảng phất đâu đây.

Huyền Trân công chúa xuất gia giúp dân
Huyền Trân công chúa xuất gia giúp dân

Nàng ra đi vào ngày mùng 9 tháng Giêng năm Canh Thìn (1340), nhẹ nhàng như làn hương tan vào hư không, để lại trong lòng người đời một nỗi tiếc thương khôn nguôi. Dân chúng tôn nàng làm Thần Mẫu, dựng đền thờ cạnh chùa Hổ Sơn, và mỗi năm, ngày ấy hóa thành lễ hội trên núi Ngũ Phong ở Huế – nơi tiếng chuông vang vọng như tưởng nhớ một vị công thần. Các triều đại sau sắc phong nàng là thần hộ quốc, đến thời Nguyễn tôn vinh thành “Trai Tĩnh Trung Đẳng Thần”, ghi nhận công lao “giữ nước giúp dân, linh ứng vô cùng”.

Từ một công chúa bị số phận xô đẩy, nàng hóa thành ánh sáng giữa đời thường, mang theo nỗi niềm của mình để gieo mầm an yên cho người. Hành trình ấy, đẹp mà buồn, sâu sắc mà xót xa, chạm đến từng ngóc ngách trái tim ai nghĩ về công chúa. Có lẽ, những nghi án là công chúa và Trần Khắc Chung có ẩn ý tình cảm với nhau lênh đênh trên biển, đến bây giờ vẫn chưa có lời giải đáp hay lời minh oan. Chỉ thấy người dân vẫn còn nhớ đến Huyền Trân, lập đền thờ vì ơn đức sâu dày của nàng với nhân dân vùng đó và tấm lòng cao cả vì nước hòa thân, cũng đủ thấy nàng là người đáng được ngưỡng mộ và tôn trọng.

Tìm hiểu câu chuyện về công chúa, chợt như thoáng nghe đâu đây mùi hương trầm hay quế thoảng nhẹ trong những ngôi chùa, những đình làng nơi nàng từng xa cách và cũng từng đặt chân đến. Hương thơm ấy gợi nhớ đến một thứ gì đó thuần khiết, sâu lắng và nhẹ nhàng như nhang trầm Noom – loại nhang thiên nhiên được làm theo lối sống xưa, chẳng pha hóa chất, chẳng thêm hương liệu giả tạo. Vật phẩm từ thiên nhiên dịu dàng và thanh thoát, thắp mỗi ngày mà lòng vẫn nhẹ, mắt chẳng cay, mũi chẳng buồn – khác xa thứ khói ngột ngạt của nhang công nghiệp tẩm rất nhiều hương liệu và hóa chất, nhất là trong những dịp lễ lớn, khi không khí dễ nặng nề bởi nghi ngút khói hương và làm nặng lòng những người hành hương chỉ là thật tâm dâng lễ.

Nhang trầm, quế hay thảo dược như một làn gió quê, mang hồn cốt đất trời, thuần hậu mà ấm áp, tựa một tấm lòng nhỏ gửi đến lòng biết ơn đối với những tâm hồn như Huyền Trân công chúa – những người đã sống, đã vượt qua khó khăn trùng điệp nhưng hết mình cống hiến cho quê hương. Một nén hương quê chân chất ấy không chỉ là mùi thơm lan tỏa, mà còn là sợi dây nối ta với cội nguồn, với những giá trị bền lâu, len lỏi vào lòng người như lời kinh nàng từng niệm dưới mái am tranh năm nào.

Nhang Trầm (30cm & 40cm) 150gr - Noom
Nhang Trầm (30cm & 40cm) 150gr - Noom

Nhang Trầm Noom

Mã sản phẩm: 123

Website

Shopee

Shopee

NATURE LOVE TRANG store

Nhang Quế Thông (30cm & 40cm) - Noom
Nhang Quế Thông (30cm & 40cm) - Noom

Nhang Quế Thông Noom

Mã sản phẩm: 122

Website

Shopee

Shopee

NATURE LOVE TRANG store

Nhang Thảo Dược - Healiverse (100 thanh)
Nhang Thảo Dược - Healiverse (100 thanh)

Nhang thảo dược Healiverse (100 thanh)

Mã sản phẩm: 124

Website

Shopee

NATURE LOVE TRANG Store

Nụ Quế Thông (38 nụ) - Noom ( 95% từ vỏ quế rừng Quảng Nam, 5% vỏ bời lời)
Nụ Quế Thông (38 nụ) - Noom ( 95% từ vỏ quế rừng Quảng Nam, 5% vỏ bời lời)

Nụ quế thông Noom

Mã sản phẩm: 11

Website

Shopee

Shopee

NATURE LOVE TRANG Store

Khuyến cáo: mọi người nên tìm hiểu kỹ thêm về sản phẩm trước khi đặt mua nhé. Bên mình đã cố gắng chọn lọc các sản phẩm chất lượng nhưng cũng không thể đảm bảo được hết và cũng tùy thuộc nhà sản xuất nữa, mong mọi người thông cảm. Nếu chưa tin tưởng thì cũng đừng quyết định mua quá sớm nhé!

Comments

Nơi Trang cập nhật các thông tin giải trí thú vị hài hước về kinh tế xanh, các giải pháp vì môi trường và sự phát triển bền vững ở Việt Nam và trên khắp thế giới