Câu Chuyện Trần Nhân Tông đối nội sau chiến tranh

TRẦN NHÂN TÔNG ĐỐI NỘI

Tự nhiên yêu Trang

3/23/202511 phút đọc

Sau hai trận chiến oanh liệt đánh tan quân Nguyên, triều đình nhà Trần mở ra một chương mới vô cùng rực rỡ: tái thiết giang san. Vào năm 1288, Hoàng đế Trần Nhân Tông ban chiếu đại xá vang dội khắp thiên hạ, xóa bớt gánh nặng thuế má, sưu dịch đè lên vai dân chúng. Đặc biệt, những vùng đất chịu vết thương chiến tranh được ưu ái miễn giảm hoàn toàn, như làn gió mát lành thổi qua muôn nẻo. Ôi, niềm vui lớn lao biết mấy cho dân Đại Việt, sau những năm tháng gian nan chống giặc ngoại xâm!

Nhưng ai ngờ, chính lúc cả triều đình hân hoan chuẩn bị cho buổi tuyên đọc chiếu chỉ, thì giữa hai quan viên đọc chiếu lại nảy sinh mâu thuẫn cung đình không kém phần gay gắt!

Một bên là Đinh Củng Viên - một nhà nho học rộng, giữ chức Hàn lâm phụng chỉ, người có nhiệm vụ soạn thảo chiếu chỉ theo ý nhà vua. Với kiến thức uyên bác về chữ nghĩa, ông có thể hiểu rõ từng câu chữ, từng âm nghĩa sâu xa trong văn bản.

Bên kia là Lê Tòng Giáo - vị Hành Khiển được triều đình giao trọng trách tuyên đọc chiếu chỉ và giảng giải âm nghĩa cho dân thường dễ hiểu. Ông thuộc hàng hoạn quan, tức là "trung quan" theo cách gọi thời bấy giờ. Người ta thường nói trung quan "miệng lưỡi mềm mại, thông hiểu cung cách", chắc vì thế mà được chọn làm người đứng ra tuyên đọc lời vua.

Vua Trần Nhân Tông: Câu chuyện đối nội sau chiến tranh Nguyên-Mông

Lê Tòng Giáo xích mích Đinh Củng Viên
Lê Tòng Giáo xích mích Đinh Củng Viên

Nhưng nghịch lý là, Lê Tòng Giáo có nhiệm vụ đọc chiếu nhưng...không biết chữ, nên lúc nào cũng phải cậy nhờ ông kia giao bản thảo trước cho về...nghiên cứu. Hai người này lẽ ra phải phối hợp nhịp nhàng để buổi tuyên đọc chiếu chỉ diễn ra thuận lợi. Nhưng không! Họ lại "bất hòa" với nhau đến mức nếu gặp nhau ngoài phố, chắc một người sẽ... quay đầu bước đi như chưa từng quen biết.

Ngày hôm đó, buổi tuyên đọc đã đến, mà Đinh Củng Viên vẫn "giấu nhẹm" bản thảo như thể đó là bí kíp võ công thất truyền. Lê Tòng Giáo đòi nhiều lần, chắc đến mức cổ họng khô ran mà vẫn không được. Củng Viên hẳn đang thầm nghĩ: "Cái tên hoạn quan nhà ngươi muốn có bản thảo à? Hãy đợi đấy!"

Đến khi xa giá sắp ra ngoài cung, tiếng rung chuông báo hiệu vua sắp xuất hiện vang lên, Củng Viên mới chịu đưa bản thảo với nụ cười nửa miệng. Tòng Giáo nhận được "món quà muộn màng" này, chưa kịp đọc qua, đã phải tuyên đọc ngay. Như một diễn viên được đẩy lên sân khấu mà không biết mình đóng vai gì!

Thế là "thảm kịch" bắt đầu diễn ra!

Lê Tòng Giáo đứng trước triều đình, mở tờ chiếu đại xá, môi mấp máy nhưng... không hiểu chữ gì, đành phải im lặng như pho tượng. Tưởng tượng cảnh một vị quan cao cấp đứng trước mặt vua, các quan văn võ và đông đảo dân chúng mà "đứng hình" vì... không biết mình đang đọc gì! Có lẽ lúc đó, ông đang ước gì mình có thể biến thành con chuột chui xuống lỗ cho rồi!

Vua Nhân Tông thấy vậy, liền gọi Củng Viên đứng đằng sau, nhắc bảo âm nghĩa cho ông ấy đi. Củng Viên lúc này hẳn đang tự thưởng cho mình nụ cười đắc thắng trong bụng: "Đấy thấy chưa? Không có ta thì ngươi làm được gì?"

Tòng Giáo nghe thấy tiếng nhắc, mặt đỏ bừng như gấc chín, vừa xấu hổ vừa tức giận. Càng xấu hổ, tiếng đọc của ông càng nhỏ dần như tiếng muỗi kêu. Trong khi đó, Củng Viên lại nhắc càng lúc càng to, như sợ người ta không biết chính mình mới là “nhân vật chính” thực sự. Đến nỗi cả triều đình chỉ còn nghe thấy tiếng nhắc của Củng Viên, mà Tòng Giáo chỉ còn là "người mẫu" câm đứng cầm tờ chiếu!

Lê Tòng Giáo không đọc được chiếu, Đinh Củng Viên nhắc theo lời trần nhân tông
Lê Tòng Giáo không đọc được chiếu, Đinh Củng Viên nhắc theo lời trần nhân tông

Cứ tưởng tượng cảnh một vị quan đang đọc chiếu chỉ, còn một người đứng sau lưng "nhắc bài" to đến nỗi át cả giọng người đọc. Các quan trong triều hẳn phải nín cười đến đau cả bụng, có người chắc đã phải cắn môi lại để không bật cười thành tiếng trước mặt nhà vua!

Sau buổi tuyên đọc "dở khóc dở cười" đó, vua Trần Nhân Tông gọi riêng Lê Tòng Giáo vào cung. Chắc Tòng Giáo đã nghĩ mình sắp bị quở phạt, nhưng không, vua chỉ nhẹ nhàng răn bảo:

"Củng Viên là sĩ nhân, ngươi là trung quan sao lại bất hòa đến thế? Ngươi là lưu thủ Thiên Trường, dùng con rươi quả quýt đi lại, đưa tặng lẫn nhau thì có việc gì?"

Lời vua dạy thật đơn giản mà sâu sắc. Ngài không quở trách ai đúng ai sai, không phân tích cao xa hay đổ lỗi. Chỉ một câu ngắn gọn về "con rươi quả quýt" đã chỉ rõ vấn đề nằm ở con người và cho ông biết cách cải thiện mối quan hệ. Người như thể nhắn nhủ: "Các khanh là người một nhà, cùng lo việc nước, sao không thể dùng chút quà mọn để giao hảo với nhau?"

Trần Nhân Tông chỉ Lê tòng Giáo dùng con rươi quả quýt cải thiện mối quan hệ đồng nghiệp
Trần Nhân Tông chỉ Lê tòng Giáo dùng con rươi quả quýt cải thiện mối quan hệ đồng nghiệp

Và thật kỳ diệu, Lê Tòng Giáo áp dụng cách trên khiến cho ông và Đinh Củng Viên từ đó về sau đã giao thiệp với nhau ngày càng gắn bó. Có lẽ những lần thể hiện sự tôn trọng lẫn nhau đã xóa tan mọi hiềm khích trước đây. Người ta kể rằng sau này, hễ có con rươi ngon hay quả quýt ngọt, hai ông lại nhớ đến nhau, tặng nhau qua lại. Từ hai người không đội trời chung, họ trở thành cánh tả cánh hữu giúp ích đắc lực cho nhà vua trong việc văn thư, khiến cho sử sách cũng phải nhắc đến, lưu truyền hậu thế.

Về vấn đề này, Sử gia Ngô Sĩ Liên đã ca ngợi: "Vua bảo bề tôi giao hảo với nhau là để cùng nhau làm tốt việc của nhà vua. Nhà Trần trung hậu như thế có thể thấy được."

Con rươi và quả quýt thời xưa có thể không đáng giá bao nhiêu, nhưng tấm lòng chân thành mới là điều quý giá nhất. Bởi sự khiêm nhường, lễ độ và tôn trọng lẫn nhau luôn là chiếc chìa khóa để cải thiện các mối quan hệ.

Từ xưa đến nay, khi cùng làm việc trong nhóm, khó tránh khỏi những lúc "không thuận mắt”, "ngứa mắt" hay "ghét cay ghét đắng" nhau. Đặc biệt là trong môi trường công sở, nơi mà áp lực công việc và cạnh tranh thường xuyên hiện hữu. Những mâu thuẫn nhỏ không được giải quyết dễ tích tụ thành xung đột lớn, ảnh hưởng đến dự án chung và cơ hội thăng tiến của mỗi người.

Nhưng có đôi khi, chỉ cần một cử chỉ khéo léo, một món quà nhỏ cũng đủ để phá tan băng giá và hóa giải mọi hiềm khích. Như người xưa vẫn nói: "Lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau", và nếu thêm vào đó một món quà nhỏ thể hiện thiện chí, mọi rào cản trong giao tiếp đều có thể vượt qua.

Đến tận mấy ngàn năm sau, người ta vẫn giữ thói quen tặng quà để thể hiện thiện chí và lòng biết ơn, vì hành động này mang đến giá trị và ý nghĩa tinh thần sâu sắc. Trong guồng quay hối hả của cuộc sống hiện đại, chúng ta vẫn nhớ về với triết lý đó: một món quà tinh tế, một cử chỉ chân thành có thể hàn gắn những rạn nứt tinh vi nhất trong các mối quan hệ. Con rươi quả quýt của thời Trần nay đã tái sinh thành những sản phẩm tinh tế hơn như tinh dầu quýt hay tinh dầu cam, vừa mang hương thơm nhẹ nhàng đến mọi nhà, vừa giúp người nhận thư giãn và cảm nhận được tấm lòng của người trao tặng.

Vì thế, tinh dầu từ trái cây họ cam quýt đã trở thành ngôn ngữ hiện đại của sự hòa giải và kết nối. Không chỉ lưu hương dịu dàng, những giọt tinh dầu thanh khiết từ thiên nhiên này còn chứa đựng năng lượng tích cực có thể xoa dịu tâm trí căng thẳng, mở lối cho những cuộc đối thoại cởi mở. Trong không gian làm việc đầy áp lực, nơi mà những xung đột ngầm thường âm thầm phát triển, một lọ tinh dầu cam quýt tỏa hương trong lành sẽ trở thành sứ giả của thiện chí - không quá phô trương, không quá gượng ép, nhưng đủ để chạm đến trái tim một người.

Khi tặng một chai tinh dầu thiên nhiên cho đồng nghiệp hay cấp trên, bạn không chỉ đang trao một món quà cho hiện tại mà còn đang gửi gắm một thông điệp: "Tôi quý trọng mối quan hệ của chúng ta và mong muốn sự hợp tác này sẽ luôn thơm ngát như hương thơm tinh khiết này." Đó chính là cách người hiện đại kế thừa và phát huy bài học về "con rươi quả quýt" của tiền nhân.

Dù thời đại có thay đổi, nhưng bản chất con người vẫn vậy - họ luôn khao khát được tôn trọng và được thấu hiểu. Một món quà tuy nhỏ nhưng chứa đựng tấm lòng rộng mở có thể làm lật ngược hoàn toàn cục diện, từ đối đầu thành đồng minh, từ xa lạ thành thân thiết.

Vậy nên, đừng để những hiềm khích nhỏ nhặt làm cản trở công việc và hạnh phúc. Thay vào đó, hãy dùng những món quà tinh tế, những cử chỉ đẹp để giao hảo, để thắt chặt tình đồng nghiệp, tình bạn bè. Bởi cuối cùng, chúng ta đều cùng chung một mục đích - làm tốt công việc của mình và góp phần xây dựng một tập thể vững mạnh.

Hương thơm từ quả quýt có thể tan biến theo thời gian, nhưng bài học về cách ứng xử và giao tiếp vẫn mãi trường tồn như một di sản quý báu của cha ông ta.

Tinh dầu quýt Tùng Hạ và Karose:

Mã Sản Phẩm 06 & 04

Mùi hương của tinh dầu quýt thường nhẹ nhàng hơn cam và mang đến cảm giác thanh khiết, dễ chịu. Nó giúp làm mới không gian và thường được sử dụng để cải thiện sự tập trung.

Website

Shopee

NATURE LOVE TRANG store

tinh dầu quýt Karose, Tangerine Essential Oil,  柑橘精油
tinh dầu quýt Karose, Tangerine Essential Oil,  柑橘精油
tinh dầu quýt Tùng Hạ, Tangerine Essential Oil,  柑橘精油"
tinh dầu quýt Tùng Hạ, Tangerine Essential Oil,  柑橘精油"

Tinh dầu cam Karose:

Mã Sản Phẩm 13

Có mùi hương ngọt ngào, hơi chua và tràn đầy sức sống. Mùi hương này giúp tạo cảm giác thoải mái, thư giãn và thường được sử dụng để giảm stress và nâng cao tâm trạng.

Website

Shopee

Shopee

NATURE LOVE TRANG Store

Tinh dầu cam Karose, Orange Essential Oil, Karose 橙子精油
Tinh dầu cam Karose, Orange Essential Oil, Karose 橙子精油

Khuyến cáo: mọi người nên tìm hiểu kỹ thêm về sản phẩm trước khi đặt mua nhé. Bên mình đã cố gắng chọn lọc các sản phẩm chất lượng nhưng cũng không thể đảm bảo được hết và cũng tùy thuộc nhà sản xuất nữa, mong mọi người thông cảm. Nếu chưa tin tưởng thì cũng đừng quyết định mua quá sớm nhé!

Comments

Nơi Trang cập nhật các thông tin giải trí thú vị hài hước về kinh tế xanh, các giải pháp vì môi trường và sự phát triển bền vững ở Việt Nam và trên khắp thế giới