Nguyên Nhân và Diễn Biến của trận Động Đất, góc nhìn chim sẻ
NGUYÊN NHÂN DIỄN BIẾN ĐỘNG ĐẤT
Đã bao giờ bạn nghĩ rằng trái đất biết "hắt hơi"? Trong khi loài người tự hào về những tòa nhà chọc trời và những công trình vĩ đại tiêu tốn bao nhiêu tài nguyên thiên nhiên, thì trái đất đôi khi chỉ cần một cái rung nhẹ là đủ để nhắc nhở chúng ta rằng, nơi đây không phải là một cái bàn phẳng lì để các bạn thoải mái xây dựng mà quên đi nhiệm vụ cao cả đối với môi trường!"
Nhân chứng đầu tiên đưa ra lời cảnh báo trên là một con chim sẻ, một trong những sinh vật bé nhỏ nhất trên hành tinh, nhưng lại có đặc quyền được nhìn thế giới từ độ cao cao vút mà không cần phải trả tiền thuê trực thăng. Sáng hôm đó, chú chim đậu trên nóc một ngôi nhà ba tầng tại thành phố, tận hưởng ánh nắng ban mai và quan sát con người với những vội vàng thường nhật của họ. Người thong thả chạy xe đi làm, người thong dong đi bộ dạo phố, tiếng đùa vui vang khắp đất trời, quả thật là một buổi sáng yên bình biết bao!
Bỗng nhiên, chim sẻ cảm thấy có gì đó không ổn. Đó chính là linh cảm của loài chim, vì chúng có khả năng dự báo thời tiết hay thảm họa như những truyền thuyết đồn đại xung quanh về khả năng bí mật của chúng. Trước khi có thiên tai xảy ra, một số loài động vật thường cảm nhận được và bay đi thành đàn, trốn chạy thành đám, và ngày hôm nay cũng không ngoại lệ.
Đó là một rung động nhẹ dưới chân chim sẻ, như thể ngôi nhà đang nứt thành đôi. Lúc đầu, chim sẻ còn nghĩ chắc là gia chủ đang mở nhạc EDM với âm lượng cao nhất có thể. Nhưng rồi, rung động đó mạnh dần, và chú chim ấy chợt nhận ra rằng đây không phải là một buổi tiệc nhảy múa của con người.
Đó là lời cảnh báo của một tai họa. Đó là động đất.
Chim sẻ cất cánh ngay lập tức, bay vút lên không trung. Từ trên cao, nó chứng kiến cảnh tượng mà không một con chim nào muốn thấy: thành phố đang rung chuyển như một cái lò xo bị dồn nén quá mức. Những tòa nhà cao tầng lắc lư như những cây sậy trong gió, đường phố nứt ra thành những vết rạn lớn, và mọi người chạy tán loạn như những con kiến khi tổ bị phá hủy.
Nguyên nhân và diễn biến của trận động đất : Nhật ký của một nhân chứng có cánh


Chú chim nhanh chóng bay đến một cái cây gần đó để tìm nơi trú ẩn an toàn hơn. Không ngờ vừa đậu xuống thì cây đổ nhào xuống đất, khiến nó phải vội vã bay lên lần nữa. Nó bay đến một ngôi nhà khác, nhưng tòa nhà cũng đang trong quá trình từ “chọc trời” chuyển thành “gần đất xa trời”. Kể cả chim sẻ dù có cánh có thể bay nhưng cũng bắt đầu hiểu rằng không có nơi nào thực sự an toàn trên mặt đất khi động đất xảy ra.
Con chim như một nhân chứng bay lượn trên thành phố, tiếp tục chứng kiến cảnh tượng hỗn loạn bên dưới. Con người đang chạy trốn khỏi những tòa nhà, một số đang giúp đỡ nhau, số khác đang cố gắng tìm nơi ẩn nấp. Nó nhìn thấy một người đàn ông bị mắc kẹt dưới đống đổ nát của một tòa cao ốc. Người đàn ông đang vẫy tay yếu ớt, cố gắng thu hút sự chú ý của những người đi qua.
Với bản năng của một chú chim sẻ, tuy không hiểu ngôn ngữ nhưng hoàn toàn cảm nhận được cảm xúc của con người, nó bay xuống và hót lên những tiếng kêu khẩn cấp nhất có thể. Nhân loại vẫn thường thường chơi trò bắt chim và làm tổn thương các loài động vật quanh mình, nào đâu có biết những sinh vật đó cũng có tình cảm và linh hồn như loài người vậy, trong lúc nguy hiểm nhất vẫn cố gắng giúp con người thoát nạn.
Nhưng tất nhiên là, không ai hiểu tiếng chim, và mọi người vẫn chạy qua mà không nhận ra có người đang cần được giúp đỡ. Dù cho chú chim bay lượn xung quanh, cố gắng thu hút sự chú ý bằng cách bay sát những người đi qua, nhưng họ chỉ phẩy tay đuổi đi, nghĩ rằng nó là một con chim phiền toái.


Sau cùng, một cô gái nhìn thấy con chim sao lại bay lượn một cách kỳ lạ nên đã dừng lại. Cô ấy nhìn theo hướng chim bay và phát hiện ra người đàn ông bị mắc kẹt. Cô ấy gọi những người khác lại và họ cùng nhau cứu người đàn ông ra khỏi đống đổ nát. Có lẽ đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng cũng đủ thấy rằng nhân loại thực ra có rất nhiều người tốt và thật tâm mong muốn thế giới tốt đẹp hơn.
Khi cơn động đất dần lắng xuống, chú chim đậu trên một đống hoang tàn và từ từ trấn tĩnh lại, nhìn xuống thành phố. Cảnh tượng thật tang thương: những tòa nhà đổ nát, đường phố nứt nẻ, và con người - những sinh vật tự cho mình là chủ nhân của hành tinh này - đang phải ngủ ngoài trời vì sợ hãi. Nhiều người đói khát, phải nằm trên đường, phơi mình dưới ánh nắng nóng bỏng. Họ đã trở thành những người vô gia cư, không dám vào kể cả những nơi trú ẩn vì sợ động đất sẽ lại xảy ra, và nếu thế thì không còn chỗ nào là an toàn thực sự nữa.
Tại sao động đất lại xảy ra? Con chim sẻ cố gắng tự vấn, dù nó không phải là một nhà địa chất học, nhưng cũng đã dành nhiều thời gian đậu trên những giá sách của một thư viện địa phương và đọc lướt qua những trang sách mở. Theo như nó biết, động đất xảy ra khi các mảng kiến tạo của trái đất chuyển động và va chạm vào nhau. Đó là cách trái đất giải phóng năng lượng bên trong nó - như một cách để “hắt hơi” sau khi nhịn quá lâu. Nhưng đối với con người, những "cú hắt hơi" này có thể là một thảm họa trời giáng không tưởng.
Sau đó, chim sẻ nghĩ về bản thân mình - một sinh vật nhỏ bé có khả năng bay lượn, có thể thoát khỏi nguy hiểm ở trên mặt đất. Nhưng con người lại không có cánh. Họ bị trói buộc với mặt đất, với những ngôi nhà và công trình nguy nga mà họ tạo nên. Ngay cả khi họ được ban cho đôi cánh, thì cũng không có nơi an toàn để đậu vì đâu đâu cũng bắt gặp cảnh tượng môi trường thiên nhiên bị phá hủy bởi nhu cầu tiêu thụ ngày càng gia tăng của con người. Tất cả chúng ta, dù biết bay hay không cũng khó có thể bay mãi hay cố thoát khỏi ngôi nhà chung - Trái Đất này.
Rõ ràng con người luôn tự hào về khả năng chinh phục thiên nhiên, về những thành phố to lớn và công nghệ tiên tiến của họ. Nhưng một cơn động đất, một lần địa chấn cũng đã đủ để họ thấy rằng bản thân nhỏ bé thế nào khi đứng trước thiên tai nhân họa.
Mời bạn xem thêm: Tương lai và tác hại nếu Trái đất cứ tiếp tục động đất
Động đất vốn là một hiện tượng tự nhiên, một phần của chu kỳ sống của hành tinh này. Nhưng con người đã góp phần làm cho nó trở nên ngày càng nguy hiểm bằng cách xây dựng những thành phố lớn trên các đứt gãy địa chất, khai thác tài nguyên một cách quá đà, và trong một số trường hợp, thậm chí khiến cho động đất xảy ra nhanh hơn như thử nghiệm hạt nhân dưới lòng đất.
Sau nhiều ngày quan sát, chú chim bắt đầu thấy con người bắt đầu xây dựng lại. Họ dọn dẹp đống đổ nát, chôn cất người đã khuất, và lên kế hoạch cho những ngôi nhà mới. Chim sẻ cũng khá ngạc nhiên khi nghe họ nói về "các công trình chống động đất" và "cảnh báo sớm động đất". Có lẽ họ đang học hỏi từ những thất bại khi ứng phó với tai ương và đang tìm cách khắc phục những khiếm khuyết trong quá trình phát triển quá nhanh trong những thiên niên kỷ qua.
Nhưng chim sẻ cũng tự hỏi: Liệu con người có thực sự hiểu được bài học từ những cơn động đất? Liệu họ có nhận ra rằng họ không thể triệt để chinh phục thiên nhiên, mà phải học cách sống hài hòa với nó? Hay họ sẽ tiếp tục xây dựng những thành phố lớn hơn, những tòa nhà cao hơn và quên mất các vấn đề về môi trường tự nhiên, cho đến khi cơn động đất tiếp theo nhắc nhở họ về sự mong manh của cuộc sống con người?


Chú chim nhỏ bé không biết câu trả lời cho những câu hỏi lớn lao và phức tạp này. Nhưng nó biết một điều: trái đất sẽ tiếp tục chuyển động, tiếp tục "hắt hơi", và con người - dù đang có hay tiếp tục ấp ủ những công trình vĩ đại đến đâu - cũng sẽ phải học cách thích nghi và thỏa hiệp.
Khi đêm xuống, chim sẻ bay về tổ của mình trên một cây cổ thụ ở một khu rừng vắng. Khu rừng và những cái cây này đã sống qua nhiều cơn động đất, và nó vẫn đứng vững. Bằng cách bám rễ sâu vào đất, uốn mình theo những cơn gió mạnh nhất, chấn động mạnh nhất và không chống lại thiên nhiên hay môi trường sống, sự hiện diện của chúng dường như trường tồn mãi mãi. Liệu con người có thể làm được như thế để bảo vệ nền văn minh của mình trong suốt chiều dài của lịch sử Trái Đất không?
Từ trên cao, chim sẻ quay đầu lại nhìn xuống thành phố đang chìm trong bóng tối vì mất điện. Những đốm lửa nhỏ từ các đám cháy và đèn pin lấp lánh như những ngôi sao trên mặt đất. Nếu con người có thể bay lên cao như nó, họ sẽ nhìn thấy gì? Phải chăng họ có thể thấy được rằng, từ trên cao, tất cả những công trình to tát của họ cũng chỉ là những đốm nhỏ trên bề mặt của một hành tinh khổng lồ và sống động?
Có lẽ, nếu con người có thể bay lên cao và nhìn xuống, họ sẽ hiểu rằng họ không phải là chủ nhân vĩnh hằng của trái đất, mà có lẽ chỉ hiện diện như những vị khách tạm thời. Và thay vì cố gắng thay đổi luật chơi, họ nên học cách bắt nhịp và sinh sống hài hòa hơn với Trái Đất, như vậy thì sự hợp tác này mới có thể mãi mãi bền chặt.
Còn chú chim ấy, vẫn sẽ tiếp tục bay lượn, quan sát và mang về những tin nóng ở hiện trường. Khi cơn động đất tiếp theo xảy ra, tất cả chúng ta đều cần một nơi an toàn để cư ngụ. Và nơi an toàn đó không phải là một tòa nhà cao chọc trời hay một thành phố lớn xa hoa tiện nghi, mà là một hành tinh khỏe mạnh với nhiều mảng xanh.
Mong rằng những cải tiến công nghệ của chúng ta sẽ mang lại nhiều giá trị hơn cho Trái Đất và môi trường. Bởi nếu không xây dựng từ nền tảng bền vững, dù loài người có vươn xa đến sao Hỏa hay sao Kim, thì vẫn khó tránh khỏi những hệ lụy không mong muốn.
Comments