Vụ Án Đỗ Thích: Bí Ẩn Đằng Sau Sự Ra Tay Của Đinh Liễn phần 18

Vụ án Đỗ Thích: cái bẫy ở Hoa Lư hé lộ bí mật cái chết của Hạng Lang. Đinh Liễn liệu có thoát được trách nhiệm liên quan? Khám phá truyện dã sử hấp dẫn ngay

Mời các bạn xem phần 17 trước khi xem phần 18 nhé: Thái Giám Đỗ Thích: Quá trình thực hiện ám sát vua Đinh Phần 17

Trong ánh trăng lạnh lẽo, Đỗ Thích đứng dậy và bước đi với quyết tâm sắt đá. Từ một kẻ ngây thơ suýt chút nữa là rơi vào gian kế của Đinh Tiên Hoàng rồi đến Lê Hoàn, giờ đây hắn đã trở thành một kẻ nguy hiểm không kém bất cứ loạn thần tặc tử nào ở trong lịch sử.

Bây giờ mục tiêu của hắn chính là Nam Việt Vương, người này sẽ là kẻ cuối cùng hắn cần lợi dụng trong bàn cờ chính trị của mình, cũng là kẻ duy nhất có thể bảo vệ hắn khỏi cuộc truy sát sau khi tin hắn trốn thoát vang vọng khắp nơi. Cần nói cái gì cần làm thế nào, trong lòng hắn đã có tính toán rất rõ.

Đỗ Thích gặp Đinh Liễn

Trong ánh hoàng hôn u ám của Hoa Lư, bóng dáng Đỗ Thích bỗng dưng xuất hiện như một con ma báo oán trước cửa phủ của Nam Việt Vương. Hắn đã trốn thoát khỏi ngục tối một cách thành công. Giờ đây, với dung mạo tuy tiều tụy nhưng đôi mắt vẫn ánh lên vẻ long lanh quỷ quyệt, hắn tìm đến Đinh Liễn với một ý đồ vô cùng thâm hiểm.

Đáng lẽ ra Nam Việt Vương có thể từ chối tiếp hắn, nhưng vì điều hắn sắp nói đến đây có liên quan đến cái chết của Hạng Lang cho nên Đinh Liễn không thể không mời hắn đến để nghe thử.

“Thần xin Nam Việt Vương cứu giúp, thần có cách để giúp ngài khôi phục danh tiếng, đồng thời để cho người trong thiên hạ này không còn ác cảm với ngài về chuyện của nhị hoàng tử nữa.”

Đinh Liễn giờ đây danh dự đã không còn gì từ sau cái chết của em trai, cho nên đồng ý tiếp chuyện một kẻ như Đỗ Thích cũng là điều có thể hiểu được. Đinh Liễn vẫn còn một chức thái tử chưa tranh xong, tất nhiên bây giờ không muốn lùi bước.

“Ngươi có cách gì?” - Đinh Liễn vừa uống trà vừa hỏi.

"Nam Việt Vương!" Đỗ Thích quỳ xuống, giọng nói vô cùng kiên định. "Thần xin gặp ngài để bày tỏ sự thật đau lòng mà thần mới vừa khám phá ra."

Đinh Liễn ngồi trên ghế gỗ sơn son, mùi thơm vẫn còn mới khiến ngài dễ chịu. Tuy nhiên trong lúc này đây, ánh mắt của ngài lạnh lùng bỗng chốc nhìn xuống kẻ tù nhân vừa mới vượt ngục. Trong lòng Nam Việt Vương, dù có nghi ngờ về động cơ của Đỗ Thích, nhưng sự tò mò về "sự thật" mà hắn nhắc đến vẫn luôn thắng thế.

"Ngươi dám vượt ngục mà còn đến gặp ta? Không sợ ta trao ngươi về cho triều đình sao?" Đinh Liễn hỏi, giọng điệu đầy uy nghiêm.


Bí Ẩn Vụ Án Đỗ Thích: tính kế với đinh liễn phần 18

Đỗ Thích Đinh Liễn
Đỗ Thích Đinh Liễn

Đỗ Thích nhìn lên, không hề sợ hãi: "Vương gia, nếu ngài biết được sự thật về cái chết của Hạng Lang, về việc vì cớ gì thần bị giam vào tử lao, ngài sẽ hiểu tại sao thần phải liều mạng đến đây."

Nghe nhắc đến em trai Hạng Lang, gương mặt Đinh Liễn có chút tái đi. Đó là vết thương chưa bao giờ lành trong tim ngài, là một tội lỗi mà ngài lúc nào cũng muốn xóa sạch càng nhanh càng tốt.

"Ngươi muốn nói gì?" Đinh Liễn hỏi, giọng đã bớt cứng rắn.

“Dạo trước, thần có tình cờ nghe được chính miệng hoàng thượng nói với Phạm đại nhân, người hoàn toàn không muốn để Nam Việt Vương hay nhị hoàng tử Hạng Lang lên làm thái tử.”

Nam Việt Vương đứng lên, đi lại vài bước: “Hạng Lang được phụ hoàng ta yêu quý như vậy, cả ngôi thái tử cũng đã cho hắn trước mặt bá quan triều đình, còn có thể là không muốn sao?

“Đằng sau nhị hoàng tử Hạng Lang chính là một Ngô phò mã mưu đồ dùng ngài ấy để sau này đoạt quyền nhiếp chính, hoàng thượng biết rõ điều này, nhưng ngài có biết, vì sao hoàng thượng vẫn chiều theo ý của người họ Ngô hay không? - Đỗ Thích cẩn thận bày ra vấn đề.

Lúc này, Nam Việt Vương nhíu mày lại, tỏ vẻ nghi hoặc.

"Vương gia, cái chết của nhị hoàng tử chính là một kế sách tinh vi của hoàng thượng!"

“Chuyện này là thế nào? Ngươi giải thích rõ ràng cho ta!” - Nam Việt Vương lần đầu tiên tỏ ra nôn nóng.

Đỗ Thích tiến lên vài bước, khí thế gần như muốn bức người: "Dựng một đứa trẻ nhỏ tuổi lên làm thái tử trong khi nó chẳng có công cán gì, đó chẳng phải là để dẫn dụ ngài ra tay hay sao, Nam Việt Vương?"

Đinh Liễn bỗng chốc quay sang hắn, ánh mắt vô cùng sắc bén nhưng vẫn không nói gì, cứ để hắn tiếp tục.

"Hoàng thượng từ lâu đã biết Nhật Khánh muốn dùng Hạng Lang làm bậc thang để đạt được quyền lực. Người cũng biết vương gia ngài sẽ không thể ngồi yên nhìn ngôi thái tử lọt vào tay kẻ khác." - Đỗ Thích nói chậm rãi, từng lời như từng mũi kim đâm vào trái tim Đinh của Liễn.

 Đinh Liễn Đối Đầu Đỗ Thích Trong Phủ
 Đinh Liễn Đối Đầu Đỗ Thích Trong Phủ

"Vậy nên hoàng thượng cố tình yêu thương Hạng Lang, khiến cho Nhật Khánh càng tin tưởng và sử dụng đứa trẻ để khiêu khích ngài. Và Nam Việt vương ngài với tính khí nóng nảy thường ngày, chắc chắn sẽ phải xuất ra đồ đao."

Đinh Liễn lùi lại, mặt mày tái xanh: "Không... không thể nào..."

"Một khi trưởng hoàng tử như ngài ra tay giết đệ đệ, danh tiếng cũng sẽ tan thành mây khói. Dù có lý do chính đáng đến mấy, thì giết em ruột vẫn là tội ác không thể tha thứ trong mắt thiên hạ."

“Tại sao?” - Đinh Liễn khẽ rên lên.

Đỗ Thích tiến lại gần Đinh Liễn hơn nữa. "Bởi vì như vậy, vương gia sẽ tự mình tước đi tư cách kế vị, một khi ngài tay đã nhúng chàm thì lấy cái gì để mà tranh quyền thái tử với tam hoàng tử? Kết cuộc là Nhật Khánh mất Hạng Lang không thể cựa quậy, còn ngài mất đi tiếng hiền đức không thể uy hiếp vị trí tối thượng của ông ấy. Một mũi tên bắn hai con nhạn.”

Đinh Liễn ngồi phịch xuống ghế, cả cơ thể vẫn chưa qua được một cơn chấn động rung trời.

“Người mà hoàng thượng thật sự muốn lập thái tử là Đinh Toàn, con của Dương hoàng hậu, bởi thế nên mà dạo gần đây người mới thân thiết với thập đạo tướng quân. Trước kia, hoàng thượng muốn ông ta phò tá Đinh Toàn phản bội lại vương gia, nhưng Lê tướng quân trung nghĩa quá!

Đỗ Thích đi vòng qua người của Đinh Liễn, ôn tồn giảng giải:

“Vậy nên chỉ cần vương gia rơi trúng cái bẫy của hoàng thượng giăng sẵn, Lê tướng quân là người hiền đức nhất định bỏ ngài đi theo chủ mới, vừa hay đúng ý đồ ban đầu của phụ hoàng người.”

Đỗ Thích cười nửa miệng: “Có một tin tốt và một tin xấu. Tin tốt là hoàng thượng không thực sự yêu thương Hạng Lang như lời đồn đoán, bất quá đứa trẻ ấy chỉ là con cờ dưới quyền của Nhật Khánh. Và Nhật Khánh cũng chỉ là một con tốt thí trong bàn cờ của vua mà thôi.

“Không thể nào!” - Đinh Liễn nói trong tuyệt vọng.

“Tin xấu là, dù cho nhị hoàng tử có chết đi rồi, thì vương gia ngài vĩnh viễn cũng không thể trở thành người thừa kế ngai vàng. Vị trí thái tử không có phần ngài, vì ngài từ đầu đến cuối cũng chỉ là một con cờ của phụ hoàng ngài lợi dụng mà thôi.”

Đinh Liễn quá tức giận, đẩy nguyên cái bàn rớt xuống sàn, cơn giận đã lên cao cực điểm: “Ngươi im đi!”

Không khí im lặng một chút, Đỗ Thích cũng dịu giọng lại không gay gắt nữa: “Được rồi, thần không nói chuyện này nữa, việc đúng hay sai ngài nghiệm lại từ từ sẽ rõ. Thần chỉ muốn nhắc nhở vương gia, năm đó phụ thân ngài có thể nhắm bắn ngài tàn nhẫn như vậy, từ lâu đã chẳng xem ngài là con nữa rồi. Trong mắt ông ấy đã không có đứa con như ngài, đó là sự thật không thể chối cãi.”

Đinh Liễn quay đi chỗ khác, thực sự không dám tin. Dù đã trải qua nhiều năm như vậy, chuyện ngài lúc sáu tuổi vẫn mãi mãi là vết thương lòng mà không có bất kì thế lực nào, kể cả sức mạnh của thời gian có thể xoá đi được. Đừng nói trẻ con không biết gì hết, thật ra chúng có thể dùng tiềm thức để lưu trữ quá khứ. Và những kí ức đau thương như thế sẽ kéo dài dai dẳng còn hơn cả những kỉ niệm vui tươi mà chúng có được.

Song ngọn lửa hận vô cùng lớn trong lòng Đinh Liễn xuất phát từ việc Đinh Tiên Hoàng đã lợi dụng mình để kết liễu Hạng Lang và đồng thời cũng là Ngô Nhật Khánh, còn bản thân ngài một khi bước vào hố sâu cũng chẳng còn đường lui nữa. Vì hoàng quyền, phụ hoàng người có thể tính toán từng li từng tí, bất chấp tất cả với chính các con của mình hay sao?

“Phụ hoàng, sao lại đối xử với con như vậy, tại sao?” - Đinh Liễn nghĩ thầm, ánh mắt đau đớn như muốn gục ngã.

Đỗ Thích thấy vậy, muốn bước đến gần để nói thêm vài câu, nhưng không ngờ Đinh Liễn đã ngước đầu lên, ánh mắt vô cùng khác với ban nãy.

“Ta nhất định đem ngươi ra cho hoàng thượng xử phạt!”

“Thần chết cũng chẳng đáng gì. Chỉ là thần đã biết tất cả những việc này nên mới bị hoàng thượng giam vào tử lao. Nếu thần bị chính phụ hoàng người ban chết, chẳng phải càng chứng minh ông ấy có tật giật mình hay sao?”

Đỗ Thích quỳ xuống trước mặt Đinh Liễn, chắp tay cung kính hành lễ: “Thần hôm nay có chết thì vương gia cũng chẳng được làm thái tử. Chi bằng ngài cứ giữ thần lại, để phụ hoàng ngài phải đích thân thương lượng với ngài về vấn đề đó.

Đinh Liễn chỉ cười như điên như dại mà thôi. Trong lòng Nam Việt Vương hiện giờ đã tan nát đến mức độ nào rồi, còn có tâm trạng gì để đấu với thiên hạ nữa?

Trong đêm hôm đó, Đinh Liễn không hề hỏi Đỗ Thích vì sao phụ hoàng lại không chọn mình làm thái tử. Có lẽ từ đầu đến cuối, ngài đã biết rõ lý do. Vì thực chất, ngài không cần thiết mượn lực từ phụ hoàng hay là phải hạ mình cầu xin bởi đã dùng cách khác.

Song song đó, Đỗ Thích lại càng biết rõ lý do mà Nam Việt Vương lại bị loại từ vòng đầu tiên rồi đi đến nước thân bại danh liệt như vậy? Chẳng phải chính ông ta đã khơi màn ngay từ đầu vụ việc này ư?

Sám hối trên cột kinh

Những thời khắc sau cuộc đối thoại với Đỗ Thích, Đinh Liễn như người mất hồn. Ngài ăn không ngon ngủ không yên, chỉ ngồi nhìn ra sân vườn với ánh mắt trống rỗng mong trời mau sáng. Trong đầu của ngài, những lời nói của Đỗ Thích cứ văng vẳng như tiếng ma trêu quỷ hờn trong đêm vắng.

Đáng tiếc, Đinh Liễn không thể khống chế được cảm xúc của mình và đã bị kẻ khác lợi dụng. Ngài đinh ninh rằng phụ thân ngài là người sẵn sàng vì đại cuộc mà hy sinh tất cả, kể cả con cái. Ngài đã là một điển hình, vậy thì biết đâu chừng Hạng Lang cũng sẽ là ví dụ tiếp theo.

Mấy tháng trước, ngài còn ghen tức với Hạng Lang vì nó sinh sau mà được yêu quý hơn mình, còn bây giờ, ngài chỉ thấy tội nghiệp cho đứa em trai bé bỏng của mình mà thôi. Nó chết trong mật ngọt, nó đã mất mạng mà còn không biết đầy đủ tất cả những ai đã đưa nó vào tròng.

Cuối cùng, ngài quyết định dựng những cột kinh khắc bài Phật-đỉnh Tôn-thắng Đà-la-ni để cầu siêu cho Hạng Lang, cũng như là cách mà ngài tìm kiếm sự an ủi cho chính tâm hồn đang đầy đau khổ của mình.

Đinh Liễn Sám Hối Trước Cột Kinh
Đinh Liễn Sám Hối Trước Cột Kinh

Trên các cột kinh, Đinh Liễn khắc những dòng chữ thấm đẫm nước mắt:

"Đệ tử là Suy thành Thuận Hóa, Tĩnh Hải quân Tiết độ sứ, đặc tiến Kiểm hiệu Thái sư, thực ấp một vạn hộ, Nam Việt vương Đinh Khuông Liễn, vì vong đệ là Đại đức Đính Noa Tăng Noa không làm điều trung hiếu, không thờ anh và cha, lại có lòng ác, trái với sự yêu thương và khoan dung, anh không thể bỏ qua, nên đã làm tổn hại đến tính mệnh của Đại đức Đính Noa Tăng Noa, để trọn vẹn tình nhà nghĩa nước..."

Những dòng chữ này như những giọt máu rơi ra từ trái tim, mỗi nét chữ đều chứa đựng nỗi đau tột cùng của một người anh trai đã ra tay nhuốm máu em mình. Dù có biện minh bằng "tình nhà nghĩa nước" hay “còn có người nữa”, nhưng sâu thẳm trong thâm tâm, Đinh Liễn biết rằng không có lý do nào có thể xóa bỏ được tội ác của việc huynh đệ tương tàn do chính ngài trực tiếp gây ra.

"Lời người xưa rằng, đã tranh quan thì không nhường, ra tay trước mới là hay, đến nỗi ra tình hình như vậy. Nay nguyện làm 100 cột kinh để cúng cho vong đệ và những hồn ma của người chết trước đây và sau này, cầu cho tất cả giải thoát, không phải tranh giành kiện tụng..."

Chuyện không thể vãn hồi

Tin về việc Nam Việt Vương đột nhiên dựng hàng trăm cột kinh sám hối nhanh chóng lan truyền khắp kinh thành. Trong đó Đinh Điền và Nguyễn Bặc vốn là hai võ tướng trung thành từng sát cánh cùng Đinh Liễn trên nhiều chiến trường, cũng nghe được thông tin ấy.

Hai người đang ngồi trong một quán rượu nhỏ gần cung môn, ly rượu thì trong tay rồi nhưng tâm trí thì đầy sự bận tâm ở nơi khác.

Nguồn tham khảo: Đinh Bộ Lĩnh và Đinh Liễn, Đinh Tiên Hoàng Wikipedia

(Mọi chi tiết trong bài đều do mình tưởng tượng thôi nhé ^-^)

Mời các bạn xem tiếp phần 19 dưới đây nhé:

Comments

Nơi Trang cập nhật các thông tin giải trí thú vị hài hước về kinh tế xanh, các giải pháp vì môi trường và sự phát triển bền vững ở Việt Nam và trên khắp thế giới