Âm Mưu Thâm Cung Triều Môn Thứ Phi: mưu hại Hiển Từ hoàng hậu phần 2

TRIỀU MÔN THỨ PHI 2.

Tự nhiên yêu Trang

4/26/202519 phút đọc

Mời bạn xem lại phần 1 trước khi xem phần 2 này nhé: Bí Mật Hậu Cung Thời Trần: Âm Mưu Yểm bùa Giếng Nghiêm Quang Phần 1

Nhưng đêm nay, bà đứng đây, nhìn Triều Môn không phải với ánh mắt của một hoàng hậu đối diện với tội nhân, mà là ánh nhìn của một người mẹ dành cho một người mẹ khác – hai người phụ nữ vốn từng tin rằng, chỉ cần giữ được con mình, thì có thể chịu đựng tất cả khổ đau ở trên đời này.

"Vì ta muốn biết," Hiến Từ đáp, giọng đầy xúc động, "Ta muốn biết tại sao một người phụ nữ thông minh như ngươi lại làm chuyện điên rồ đến vậy? Một lá bùa? Một con cá? Ngươi nghĩ thứ mê tín đó sẽ giết được ba đứa con của ta sao?"

"Không phải mê tín!" Triều Môn gằn giọng, lần đầu tiên bỏ hết mọi sự giả vờ, "Đó là thuật phù thủy cổ xưa. Và nếu không phải tên lính canh kia phát hiện ra, thì giờ này các con của ngươi đã..."

"Đã sao?" Hiến Từ hoàng hậu tiến lại gần, ánh mắt trở nên sắc sảo. "Đã chết? Và rồi con trai ngươi sẽ lên ngôi? Ngươi nghĩ việc đó đơn giản vậy sao? Hãy suy nghĩ đi, Triều Môn, nếu ba đứa con ta chết một cách bí ẩn, người đầu tiên bị nghi ngờ sẽ là ai?"

Triều Môn sững người trước câu hỏi.

"Là những người có lợi từ cái chết đó," Hiến Từ tiếp tục, "Là con trai ngươi, Nguyên Trác. Và rồi những cuộc điều tra sẽ dẫn đến ngươi, đến âm mưu này. Ngươi đã bao giờ nghĩ, hành động của mình có thể đẩy Nguyên Trác vào chỗ chết không?"

Lần đầu tiên, vẻ mặt Triều Môn hiện lên chút dao động. Nhưng rồi cơn giận lại bùng lên:

"Vậy Hoàng Hậu muốn gì? Muốn thần thiếp quỳ xuống xin tha tội? Hay muốn thần thiếp tự nhận tội trước Thượng Hoàng?"

"Không," Hiến Từ lắc đầu, "Ta không muốn ngươi làm gì cả. Ta sẽ giữ kín chuyện này."

"Cái gì?" Triều Môn không tin vào tai mình, "Tại sao? Để thần thiếp mang ơn Hoàng Hậu suốt đời? Để thần thiếp phải sống trong tủi nhục vì lòng thương hại của người sao?"

"Không phải vì thương hại." Hiến Từ tiến lại gần hơn, giọng trầm xuống, "Mà vì ta hiểu. Ta hiểu lòng một người mẹ muốn con mình được vinh hiển. Ta hiểu nỗi đau của ngươi khi thấy con mình bị qua mặt. Nhưng đó là quyết định của Thượng Hoàng, ai trong chúng ta cũng không thể thay đổi”

Những lời này khiến Triều Môn Thứ Phi có chút bất ngờ. Nhưng bà đã đi tới bước đường này không thể quay đầu được nữa. Bà chỉ còn cách đi thẳng về phía trước, đến khi nào ngã xuống mới thôi.

"Ta không cần sự thương hại của ngươi! Nếu ngươi chết, mọi bí mật sẽ chết theo! Khi đó, Nguyên Trác vẫn có cơ hội lên ngôi!" Triều Môn thầm nghĩ.

Như con rắn độc bị dồn vào góc, Triều Môn đột ngột lao tới, đẩy mạnh Hiến Từ hoàng hậu về phía thành giếng. Đúng lúc đó, từ bóng tối, một bóng người lao ra, kịp thời đỡ lấy Hoàng Hậu. Đó là người lính canh trẻ, người đã phát hiện ra con cá bống hôm nào. Và ngay sau anh ta, đội thân binh vây quanh, gươm giáo chĩa thẳng vào Triều Môn.

"Không...không...!" Triều Môn lùi lại, kinh hoàng nhận ra mình đã rơi vào bẫy.

Bí Ẩn Thâm Cung: Lá Bùa Chú và Lòng Từ Bi của Hiến Từ Hoàng Hậu phần 2

Hiến Từ Hoàng Hậu Đối Diện Triều Môn
Hiến Từ Hoàng Hậu Đối Diện Triều Môn

"Ta đã dự đoán được phản ứng của ngươi" Hiến Từ Hoàng Hậu đứng thẳng người, vẻ mặt buồn rầu, "nên đã chuẩn bị sẵn. Ta thực sự muốn cho ngươi một cơ hội, Triều Môn. Nhưng bản tính con người khó thay đổi. Ngươi đã triệt đi cơ hội khoan hồng cuối cùng của mình, thì đừng trách ta"

Triều Môn Thứ Phi cười lên như điên dại, vì bà cả một cơ hội chiến thắng cũng không có, sống ở thâm cung này quả thật không còn ý nghĩa nữa. Khắp nơi quanh giếng nghe được những thanh âm đáng sợ và rùng rợn. Giờ đây, người yểm bùa thật sự bị trúng bùa. Tình thế quả thật không thể vãn hồi.

Cuộc đời của Triều Môn Thứ Phi về sau như thế nào thì không ai biết. Có lẽ, bà sẽ phải chuyển đến lãnh cung để sống những ngày còn lại. Xa con trai bà, xa quyền lực, xa tất cả những gì bà từng mơ ước, đó là cái giá Triều Môn Thứ Phi phải trả.

Tối đó, Hiến Từ Hoàng Hậu đến gặp Thượng hoàng và kể lại toàn bộ sự tình. Thượng hoàng rất phẫn nộ đòi ban rượu độc cho Triều Môn và cả Nguyên Trác con trai bà ta nữa, nhưng Hoàng hậu lần nữa ngăn ông lại. Thượng hoàng rất ngạc nhiên trước quyết định của bà, rất nhiều lần hỏi tại sao.

"Vì oán thù sẽ chỉ sinh thêm oán thù. Hoàng cung này đã chứa đựng quá nhiều oán thù rồi" Bà đi lên vài bước. “Thần thiếp thương con của mình và cũng hiểu được lý do vì sao bà ấy làm vậy, tình thương mù quáng gây ra tội lỗi. Cho dù Thứ Phi đã hành động quá đáng, nhưng cũng may âm mưu ngăn chặn kịp thời. Thiếp và các con cũng không bị sao”

Thượng hoàng lại nói: “Chỉ tính việc yểm bùa dùng phép trong cung thì Triều Môn cũng đáng chết rồi, còn mưu hại con của hoàng hậu và Trẫm nữa. Thế thì Nguyên Trác cũng chịu phạt đi”

“Phu quân à, tội lỗi của Triều Môn không liên quan gì đến Nguyên Trác con trai bà ấy. Các con chúng ta vốn là anh em, sao có thể để mối hận của người đi trước trở thành mối thù của chúng sau này chứ?"

Thượng hoàng quay mặt đi. “Thần thiếp khẩn cầu Bệ hạ hãy đặt tình hòa hiếu của hoàng thất chúng ta lên trên hết. Và chỉ nên xử đúng người đúng tội, tránh xử oan người vô tội” Hiến Từ Hoàng Hậu khẩn thiết cầu xin.

Thượng hoàng không nói gì, nhưng dù sao đối với hoàng hậu, Thượng hoàng cũng còn ray rứt chuyện xử oan cha nàng khi xưa Trần Quốc Chẩn. Nghĩ là vậy, người cũng không có ý đào sâu chuyện này thêm nữa.

Quả Báo sau 16 Năm

Mười sáu năm trôi qua, Thượng Hoàng Trần Minh Tông đã băng hà, Trần Dụ Tông giờ đã trưởng thành, đủ sức điều hành đất nước. Tưởng chừng như chuyện xưa đã chìm vào quên lãng thì một âm mưu mới lại nhen nhóm.

Trong khi đó, Trần Nguyên Trác - con trai của Triều Môn - đã trở thành Thái Úy đầy tài năng và được nhiều người kính nể, khiến một số kẻ đố kỵ trong triều không vui. Đặc biệt là tướng quân Trần Tông Hoắc - người luôn mơ ước đến vị trí Thái Úy đang do thân vương nắm giữ.

Một buổi sáng nọ, Tông Hoắc quỳ trước ngai vàng, gương mặt đầy vẻ lo lắng:

"Tâu Bệ hạ! Thần có một việc trọng đại cần bẩm báo, liên quan đến an nguy của ngài!"

Trần Dụ Tông nhướn mày: "Khanh cứ nói."

"Thưa Bệ hạ, thần vừa phát hiện ra một bí mật kinh hoàng!" Tông Hoắc hạ giọng đầy kịch tính. "Nhiều năm trước, có một âm mưu nhằm hại Bệ hạ và các hoàng thân - một lá bùa chú trong miệng cá bống được thả xuống giếng Nghiêm Quang. Và thủ phạm chính là... Thái Úy Trần Nguyên Trác!"

Trần Dụ Tông Trầm Tư Trước Ngai Vàng
Trần Dụ Tông Trầm Tư Trước Ngai Vàng

"Ngươi nói sao?" Dụ Tông giật mình, gương mặt trẻ trung bỗng đanh lại.

"Thần biết điều này khó tin, nhưng đó là sự thật. Thái Úy và mẫu thân ông ta, Triều Môn Thứ Phi, đã âm mưu hại Bệ hạ để chiếm ngai vàng."

Những lời thâm hiểm sau đó như thuốc độc nhỏ giọt vào tai của vị vua trẻ. Cơn thịnh nộ dâng trào, Dụ Tông đập tay xuống ngai vàng: "Trẫm không thể tha thứ cho sự phản bội này! Quân đâu, bắt ngay Thái Úy Trần Nguyên Trác!"

Tin tức này nhanh chóng đến tai Hiến Từ Thái Hậu. Bà vội vã tìm đến cung Quan Triều, nơi con trai đang ngồi trầm tư với gương mặt đầy giận dữ.

"Con trai ta," bà lên tiếng, "vì sao con lại ra lệnh bắt Nguyên Trác?"

"Mẫu hậu!" Dụ Tông đứng bật dậy, "Con vừa biết được một sự thật kinh hoàng. Nguyên Trác và mẹ hắn đã từng muốn hại con và các hoàng thân bằng bùa chú!"

Hiến Từ Thái Hậu lặng người trong giây lát rồi thở dài. Bà đã giữ bí mật này suốt bao năm để tránh xung đột trong hoàng tộc, nhưng giờ đây, sự thật đã trồi lên theo một cách khác - bị bóp méo và sử dụng như vũ khí để tranh giành quyền.

"Con trai ta," bà nhẹ nhàng nói, "mẹ biết chuyện này từ lâu. Đúng là có một lá bùa chú, nhưng Nguyên Trác không hề hay biết. Đó là hành động của riêng mẹ hắn, Triều Môn Thứ Phi, bà ta bị dục vọng và lòng ghen tức che mờ lý trí."

"Nhưng... tại sao mẫu hậu giấu con? Tại sao lại để kẻ muốn hại chúng ta còn sống suốt những năm qua?"

Hiến Từ Thái Hậu nắm lấy tay con trai, "Con nghĩ xem, nếu lúc đó mẹ tố cáo Triều Môn, điều gì sẽ xảy ra? Các phi tần trong cung sẽ càng chia bè kết phái, các hoàng tử sẽ nghi kỵ lẫn nhau. Và Nguyên Trác – người vô tội – sẽ mãi mang tiếng là con của kẻ mưu nghịch."

"Nhưng..." Dụ Tông vẫn còn băn khoăn.

"Con đã bao giờ thấy Nguyên Trác có hành động gì bất trung với con chưa? Suốt những năm qua, chẳng phải ngài ấy luôn tận tụy phò tá, đem hết khả năng giúp con cai trị đất nước hay sao?"

Dụ Tông trầm ngâm. Đúng là Nguyên Trác luôn tỏ ra trung thành, không hề có dấu hiệu gì của sự phản bội.

"Và giờ đây," Hiến Từ tiếp tục, "kẻ nào đang thì thầm những lời độc hại vào tai con? Kẻ nào đang cố gắng chia rẽ tình anh em của các con? Trần Tông Hoắc - hắn ta muốn gì?"

Ánh sáng giác ngộ dần hiện lên trong mắt Dụ Tông. Vua trẻ bỗng hiểu ra âm mưu thật sự đằng sau những lời tố cáo của Tông Hoắc.

"Con hiểu rồi, mẫu hậu," Dụ Tông nói, giọng run run vì xúc động, "Tông Hoắc muốn hại Nguyên Trác để chiếm đoạt quyền lực. Và con đã suýt trở thành con rối trong tay hắn."

Hiến Từ Thái Hậu mỉm cười ấm áp: "Con đã hiểu chuyện rồi đó. Một vị vua sáng suốt phải nhìn thấu lòng người, biết ai là người thật sự trung thành và ai đang lợi dụng mình."

Ngay lập tức, Dụ Tông ra lệnh thả Trần Nguyên Trác và điều tra mọi hành động của Trần Tông Hoắc.

Lòng Từ Bi Là Vũ Khí Mạnh Mẽ Nhất

Trần Nguyên Trác được dẫn vào gặp vua và Thái Hậu, gương mặt vẫn còn vết tích của sự giam cầm nhưng thần thái vẫn hiên ngang. Ông không hề biết vì sao mình bị bắt, và càng không biết nhờ đâu mà được tha.

Hiến Từ nhìn ông với ánh mắt trìu mến: "Nguyên Trác, con có biết vì sao mình bị bắt không?"

"Thần không biết, chỉ nghe nói là vì một âm mưu phản nghịch nào đó từ nhiều năm trước."

"Đúng vậy. Một âm mưu liên quan đến một con cá bống, một lá bùa chú và giếng Nghiêm Quang."

Hiến Từ Thái Hậu An Ủi Trần Nguyên Trác
Hiến Từ Thái Hậu An Ủi Trần Nguyên Trác

Mặt Nguyên Trác tái đi: "Thần không dám! Thần luôn trung thành với Thái hậu và Quan gia, không hề có ý phản nghịch!"

Hiến Từ gật đầu: "Ta tin con. Bởi vì ta biết, thủ phạm thực sự là mẹ của con, Triều Môn Thứ Phi"

Lời nói như sét đánh bên tai Nguyên Trác. Ông loạng choạng, suýt ngã quỵ: "Mẫu thân thần? Không... không thể nào!"

"Đó là sự thật. Thượng hoàng có để lại di thư cho con về chuyện này. Ta đã cho người đưa thư sang. Trở về phủ rồi con có thể tìm hiểu.”

Thái hậu hít một hơi dài, nhìn ra xa xôi.

“Mười sáu năm trước, mẫu thân con đã dùng bùa chú nguyền rủa các con của ta. Nhưng ta đã giữ kín chuyện này, không phải vì ta sợ hãi, mà vì ta biết – con không có liên can gì trong chuyện này và cũng không nên bị liên lụy."

Nguyên Trác quỳ sụp xuống, rất cảm động: "Thái Hậu... thần không biết phải nói gì. Mẫu thân thần đã hại người như vậy, mà Thái Hậu vẫn che giấu, bảo vệ thần suốt những năm qua..."

"Không phải chỉ bảo vệ con," Hiến Từ đáp, "mà còn bảo vệ tình huynh đệ giữa các con ta, bảo vệ sự đoàn kết của cả hoàng tộc. Ta tin con là người tốt, Nguyên Trác. Và một người tốt không nên phải gánh chịu tội lỗi của người khác, dù đó có là mẹ ruột của mình."

Trần Dụ Tông tiến lên, nắm lấy tay Nguyên Trác: "Huynh trưởng, ta xin lỗi vì đã nghi ngờ huynh. Từ giờ, ta muốn phong huynh làm Tả Tướng Quốc, cùng ta trị vì thật tốt đất nước này."

Nguyên Trác nghẹn ngào: "Thần không xứng đáng với sự tin tưởng này..."

"Không," Hiến Từ Thái Hậu mỉm cười, "Con hoàn toàn xứng đáng. Vì con đã chứng minh lòng trung thành của mình qua bao nhiêu năm. Và giờ đây, khi biết sự thật về mẫu thân mình, ta cho rằng con sẽ càng nỗ lực hơn nữa để chứng tỏ con hoàn toàn có thể sống một cuộc đời vinh quang, và không hổ thẹn với bất kì ai."

Kết cục

Người đời nói hoàng cung là chốn cao sang nhất thiên hạ, nhưng đúng hơn, đó là nơi mà đỉnh cao danh vọng chạm vào đáy sâu của lòng người. Dưới ánh nến lung linh của triều Trần vàng son, những bức tường cung cấm không chỉ vang lên tiếng nhạc du dương, mà còn ẩn chứa tiếng thở dài oán hận. Nơi mà ngay cả một sự đố kị âm thầm cũng có thể làm rung chuyển cả ngai vàng.

Hiến Từ Thái Hậu được muôn dân kính ngưỡng như biểu tượng của lòng nhân ái và sự khôn ngoan, được xếp vào hàng Nữ trung Nghiêu Thuấn. Bà đã dùng đức để báo oán, dùng tình thương để dập tắt lửa hận thù, nhờ đó mà giữ được sự đoàn kết trong hoàng tộc, góp phần vào thời kỳ thịnh vượng của nhà Trần trước lúc suy tàn.

Ngoài ra, Hiến Từ Hoàng Hậu nổi tiếng đức hạnh, chẳng hề kém cạnh hai bậc mẫu nghi tiền triều là Bảo Từ Thuận Thánh Hoàng HậuKhâm Từ Bảo Thánh Thái Hậu. Người lấy đức làm gốc, lấy lòng nhân xử thế, giữ vững phẩm hạnh giữa chốn hậu cung đa đoan.

Còn câu chuyện về con cá bống và lá bùa chú dần trở thành giai thoại trong cung cấm. Triều Môn đã qua đời trước khi sự thật được phơi bày, mang theo mối hận của mình cùng xuống suối vàng, chìm vào biển sâu. Bởi thế mới biết, đời người có rất nhiều lúc sẽ bị dục vọng lấn át mà gây ra họa. Từ nơi cung đình sâu thẳm đến dân gian huyền ảo, nơi nào mà chẳng có những cám dỗ ngọt ngào. Những lúc này đây, tĩnh tâm sâu để neo mình lại, tu thân tốt để mình buông bỏ, mới là điều tuyệt vời để tránh bước vào những khúc ngoặt không thể quay đầu do lòng tham vô độ gây nên.

Như dòng nước cuốn trôi mọi thứ theo cơn lũ, tâm hồn con người khi bị cuốn theo những ham muốn mù quáng cũng dễ dàng đánh mất đi bản ngã lương thiện của mình.

Trong bản nhạc cuộc đời, nếu những nốt thăng là niềm vui, là khát vọng vút cao, thì những nốt trầm chính là khoảnh khắc tĩnh lặng mà sâu sắc - nơi tâm hồn tìm về với cội nguồn ngàn xưa. Đây là quy luật hài hòa tinh tế của vũ trụ, nơi mọi thứ đều quay trở về điểm cân bằng của tạo hóa. Trầm hương thiên nhiên Noom với làn khói mỏng manh và hương thơm thoang thoảng, chính là những nốt trầm diệu kỳ trong bản giao hưởng ấy. Mỗi làn khói nhẹ nhàng bốc lên, mang theo hương thơm thanh tao thuần khiết, như là lời khát khao về một cuộc sống chậm rãi buông bỏ dục vọng. Hãy thả hồn vào khoảnh khắc thực tại - để tâm thức được nuôi dưỡng, để cảm xúc được lắng đọng, và để trí tuệ được thức tỉnh giữa dòng đời chìm đắm những ưu phiền.

Nguồn tham khảo: Hiển Từ Hoàng Thái Hậu

Âm mưu yểm bùa

(Các đoạn đối thoại đều do mình tưởng tượng thôi nhé ^-^)

Trầm nam cổ truyền
Trầm nam cổ truyền

Trầm Nam Cổ Truyền

Mã sản phẩm: 55

Website

Shopee

NATURE LOVE TRANG store

Nụ trầm hương Noom
Nụ trầm hương Noom

Trầm hương Noom

Mã sản phẩm: 12

Website

Shopee

NATURE LOVE TRANG store

Trầm hương nguyên bản
Trầm hương nguyên bản

Trầm hương nguyên bản

Mã sản phẩm: 54

Website

Shopee

NATURE LOVE TRANG store

Khuyến cáo: mọi người nên tìm hiểu kỹ thêm về sản phẩm trước khi đặt mua nhé. Bên mình đã cố gắng chọn lọc các sản phẩm chất lượng nhưng cũng không thể đảm bảo được hết và cũng tùy thuộc nhà sản xuất nữa, mong mọi người thông cảm. Nếu chưa tin tưởng thì cũng đừng quyết định mua quá sớm nhé!

Comments

Nơi Trang cập nhật các thông tin giải trí thú vị hài hước về kinh tế xanh, các giải pháp vì môi trường và sự phát triển bền vững ở Việt Nam và trên khắp thế giới

truyện về môi trường