Khi tiên nhân tỏ tình nàng xinh đẹp...
TIÊN NHÂN GẶP NÀNG XINH..
Có bao giờ bạn tự hỏi, nếu một vị thần tiên lững lờ trên mây, vốn quen ngao du nơi sương gió, bỗng dưng vướng phải sợi tơ hồng của một kẻ phàm trần, thì chuyện gì sẽ xảy ra?
Ngày ấy, trên đỉnh Thiên Sơn huyền bí, nơi mây trắng bồng bềnh như thảm ngọc, có một vị thần tiên rất là kín tiếng. Ngài ngày ngày thực hiện nhiệm vụ cao cả của mình: canh chừng những kẻ nào dám "chọc trời". Công việc nhàm chán đến nỗi hắt hơi cũng phải báo cáo lên Ngọc Hoàng, nhưng lại là một vị trí quyền lực trong triều đình thiên giới. Vị tiên nhân có thể ngồi hàng giờ, chống cằm nhìn xuống trần gian, chờ đợi một cái nhà xây quá cao, một cây cối vươn quá tầm, hay chỉ một cơn gió kiêu ngạo lượn qua mây – tất cả đều khiến ngài nhíu mày, và… xử lý bằng cách phạt “nóng”.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, trong một buổi chiều thu, khi lá vàng rơi nhẹ như những mảnh lụa quý, đôi mắt sắc bén của thần tiên bỗng dừng lại ở một điểm nhỏ trong khu vườn xanh. Một cây lan kỳ lạ, vươn cao tới tận ngọn cây hòe cổ thụ, như muốn với lấy những cánh hoa trắng muốt trong ánh trăng rằm. Nhưng không phải cây lan đã thu hút sự chú ý của ngài, mà là một bóng hồng nhỏ nhắn đang ngồi tựa lưng vào gốc lan.
Cô gái ấy, với mái tóc đen dài buông xõa như dòng suối mùa xuân, với đôi mắt trong veo như hồ thu không gợn sóng, đang ngồi đó với vẻ mặt mơ màng. Và lạ thay, trái tim cứng rắn của vị thần tiên bỗng chốc rung động, như có một luồng điện một chiều chạy qua toàn thân.
Sau khi dò hỏi danh tính của nàng từ các tiểu thần, tiên nhân biết được cô gái ấy tên là Cà Na Xí Muội, nha hoàn thân tín của tiểu thư vừa kết duyên cùng tam thái tử Long Cung. Nàng đã học theo gương của Nguyên phi Ỷ Lan năm xưa, ngày ngày tựa gốc lan với hy vọng rằng một vị thiên tử nào đó sẽ ghé qua và lấy nàng.
"Một nha hoàn nhỏ bé mà mộng tưởng lớn lao thế ư?" thần tiên cười khẩy, nhưng rồi lại nghĩ: "Hay ta thử xuống trần chơi một phen?"
Nói là làm, vị thần hóa phép, biến mình thành một chàng công tử phong lưu, y phục sang trọng, dung mạo tuấn tú. Với một cái búng tay, ngài xuất hiện dưới gốc cây lan, cách Cà Na không xa.
Khi Tiên Nhân Thầm Yêu Người Phàm...


Thời gian trôi qua như gió thoảng mây trôi, hai người dần thân thiết. Cà Na, tuy chỉ là nha hoàn, nhưng lanh lợi sắc sảo, lời nói như nước chảy, nhẹ nhàng mà cuốn hút. Chàng trai kia – vị thần tiên trong lốt phàm nhân – vốn mang vẻ ung dung của kẻ quen ngao du bốn bể, nhưng đôi khi ngây ngô đến lạ, khiến Cà Na không khỏi bật cười. Một buổi chiều, dưới gốc lan quen thuộc, gió thổi lá rung như một điệu nhạc trầm, hai người ngồi xuống trò chuyện. Ánh hoàng hôn rải vàng lên tóc Cà Na, khiến cô càng thêm phần rạng rỡ. Bất ngờ, cô nghiêng đầu qua với nụ cười tinh nghịch:
“Chàng này, chàng biết nấu ăn không mà cứ quanh quẩn làm quen với ta mãi thế?” – giọng cô nhẹ, nhưng ánh mắt lấp lánh như muốn thử thách.
Tiên nhân chớp mắt, không ngờ câu hỏi đầu tiên trong cuộc tỏ tình lại là về khả năng bếp núc. Ngài đã quen với việc được các tiên nữ phục vụ mọi thứ trên thiên đình, chưa bao giờ phải đụng tay vào nồi niêu, càng chưa từng nghĩ đến việc phải chứng minh khả năng nấu nướng.
"Ta... không biết nấu ăn," ngài thành thật đáp, rồi bỗng nghĩ ra một ý. "Nhưng nếu ta mà biết lặt rau, làm cơm, chiên đồ..." ngài phẩy tay với vẻ tự tin, "thì thiên hạ này sẽ lung lay đó."
Cà Na nhướng mày, có vẻ hiểu ra thâm ý của chàng. Nàng đoán là chàng có xuất thân không phải tầm thường rồi, nhưng vẫn tiếp tục “khai thác” thêm: "Vậy chàng có bốn bánh không?" - cô nhấn nhá, ý tứ rõ ràng là hỏi về xe cộ, gia sản.
"Bốn bánh?" thần tiên ngơ ngác, nghĩ rằng mình nghe nhầm.
"Bốn bánh hổng có," tiên nhân gãi đầu, rồi bỗng sáng mắt, "nhưng ta có... bốn chân!"
Cà Na tròn mắt kinh ngạc, như thể vừa chứng kiến một con rồng phun lửa, giật bắn cả mình. "Chàng có bốn chân? Chàng... chàng là yêu quái à?"
"À à, không, ý ta là có... bốn chân của ngựa cưỡi," thần tiên vừa vội sửa lời, vừa nhớ lại bài học “hành vi con người cơ bản”. "Tức là có hàng ngàn cỗ xe và chiến xa. Thậm chí còn có kiệu lớn tám người đón nàng về dinh nữa!"
Cà Na bán tín bán nghi, nhưng ánh mắt đã ánh lên tia hy vọng, như ngọn đèn dầu vừa được thắp lên trong đêm tối. "Vậy chàng có nhà không?"
"Đâu đâu cũng là nhà," thần tiên đáp "Bốn biển là nhà!"
Cà Na bỗng cau mày, vẻ mặt nghi ngờ như đang nhìn một tên lừa đảo. "Ủa, sao nghe giống vô gia cư giang hồ quá vậy?"
Tiên nhân chợt nhận ra mình đã nói sai, vội vàng vung tay chỉ khắp bốn phương, như một vị hoàng đế đang chỉ giang sơn của mình: "Dưới chân thiên tử, nơi đâu mà chẳng là nhà!"
Cà Na tròn mắt, vỗ tay reo lên, nửa đùa nửa thật: “Trời ơi, chàng là thiên tử thật hả?”. Ta đổi đời rồi, phú bà đây rồi! - nàng vui sướng nghĩ thầm trong lòng.


Bỗng nhiên thần tiên khựng lại "Ta là Thiên...Lôi! Chuyên lôi sản phẩm thiên nhiên thiên đình ra giới thiệu"
Cà Na Xí Muội giờ xanh cả mặt, hết biết nói gì.
"Nàng xem này," ngài mở hộp, lấy ra một lọ dầu nhỏ màu xanh lục, ánh lên những tia sáng kỳ lạ dưới ánh mặt trời. "Đây là dầu bơ NOOM thiên nhiên, giúp chăm sóc dưỡng da mềm mại như dầu nền siêu nhẹ siêu thấm, ngoài ra nàng còn có thể trộn vào cơm, salad hay rau củ. Ăn béo béo, ngon lắm!"
Ngài nhìn gương mặt ngớ của nàng, mỉm cười nhẹ: “Chẳng phải nàng đợi thiên tử dưới gốc lan đó sao? Dầu bơ này sẽ giúp da mặt nàng đẹp hơn, nấu ăn ngon hơn, không chỉ hoàng thượng một nước, mà vua chúa nhiều nước gặp nàng cũng sẽ yêu quý nàng”
Cà Na nhìn lọ dầu với vẻ mặt hơi thất vọng, như đứa trẻ vừa được hứa một viên kẹo ngọt nhưng lại nhận được một củ khoai đắng. Nàng đã tưởng đợi được thiên tử, ai ngờ lại gặp phải một anh Thiên...Lôi, chuyên bán hàng "lôi thôi". Lúc đầu nàng định từ chối, nhưng lại sợ lời nói tuôn ra thiên lôi “đánh” chết. Thiên Lôi mà nổi cáu thực sự, vung búa “gõ” một phát thì toi đời! Cây búa thần ấy, nghe đồn chỉ cần giơ lên là yêu ma lẫn người phàm đều run rẩy, thế nên nàng đành cười gượng, móc hầu bao ra mua ủng hộ, thầm nhủ: “Thôi, coi như góp vốn cho sấm sét thiên đình! Biết đâu mai mốt sấm sét trên trời cũng phải hỏi ý kiến mình trước khi đánh xuống!"”
Tối hôm đó, sau khi hoàn thành công việc, Cà Na quyết định thử lọ dầu bơ. Ban đầu, nàng còn e ngại, sợ rằng đó là thuốc độc hay bùa chú gì đó. Nhưng rồi, với sự tò mò thắng thế, nàng thoa một chút lên tay và ngay lập tức cảm nhận được làn da mịn màng, thơm nhẹ từ mùi bơ chín như được chăm sóc bởi những bàn tay tiên tử.
Nàng vừa dùng vừa nghĩ đến những lời nói của Thiên Lôi hôm ấy, nào là “nếu ta biết làm bếp, thì thiên hạ sẽ lung lay đó”, lời này thực sự có ý nghĩa gì? Sau khi nhớ lại những sở thích chàng từng chia sẻ, nàng mới hiểu rằng Thiên Lôi thường lén ghé nhà Thần Mưa. Chàng cùng bạn “ nhậu” nhâm nhi ly rượu tiên, vừa xem phim tình cảm mà khóc sướt mướt. Kết cuộc chính là mỗi khi hạ giới mưa to gió lớn, sấm chớp đùng đoàng, ấy là lúc các vị thần trên cao đang… cảm xúc dâng trào.
Nghĩ đến đây nàng không khỏi bật cười, thần tiên thật ra cũng thú vị quá ấy chứ, để xem nào, chàng có nhiều cỗ xe và chiến xa...Hóa ra là do chàng còn sở hữu pháp khí thần vũ, một cây búa mạnh mẽ đến nỗi tất cả yêu ma quỷ quái đều phải cống nạp cho chàng vô số của cải để được yên thân. Thế ra gia tài của chàng là từ đây ra chứ đâu.


Nghĩ đến đây thì nàng đói bụng rồi, bèn tranh thủ làm cơm ăn, cũng không quên dùng ít dầu bơ thượng hạng. Nàng dùng để trộn rau, rồi phải công nhận rằng món ăn trở nên thơm ngon lạ thường, như thể được nấu bởi đầu bếp hoàng gia. Lần đầu tiên kể từ khi đi theo tiểu thư, Cà Na ăn hết sạch bát cơm của mình, không còn cảm giác chán ăn thường trực như trước nữa.
Cơm ngon canh ngọt quá, nàng lại bất giác nghĩ đến Thiên Lôi “bốn biển là nhà” đã tặng món quà này cho mình. Đúng như chàng nói, thật ra Thiên Lôi thân thiết nhất với Thần Mưa và Thần Biển, ba vị thần này gần như hình với bóng, đi đâu cũng có nhau. Hơi nước biển ngưng tụ góp phần tạo ra mây giúp Thần Mưa làm việc, kéo theo chàng nữa tạo nên quang cảnh sấm chớp “giật đùng đùng”. Nhưng mỗi khi ba vị "họp hành trên bàn tiệc" quá say sưa, trần gian lại oằn mình trong những trận lũ lụt kinh hoàng - giống như khi ba người bạn thân đi nhậu cùng nhau và quên mất thời gian.
Rõ ràng Thiên Lôi không phải thiên tử trong mộng, cũng hơi có nhiều tật, nhưng là một chàng trai thành thật và thú vị nhất thế gian.
Ngày hôm sau, với trái tim đập rộn ràng như trống hội mùa xuân, Cà Na quay lại gốc lan. Nhưng thay vì gặp lại Thiên Lôi, nàng chỉ thấy hai tấm bảng nhỏ cắm trên mặt đất, như hai mũi tên chỉ đường. Trên mỗi tấm bảng đều ghi địa chỉ nơi bán lọ dầu bơ kỳ diệu kia, chi tiết đến từng ngã rẽ.




Khuyến cáo: mọi người nên tìm hiểu kỹ thêm về sản phẩm trước khi đặt mua nhé. Bên mình đã cố gắng chọn lọc các sản phẩm chất lượng nhưng cũng không thể đảm bảo được hết và cũng tùy thuộc nhà sản xuất nữa, mong mọi người thông cảm. Nếu chưa tin tưởng thì cũng đừng quyết định mua quá sớm nhé!
Giữa muôn tầng mây trắng, câu chuyện vừa nhẹ nhàng vừa thấm thía về chàng Thiên Lôi lặng lẽ kết thúc, như làn gió thoảng qua, tưởng mong manh nhưng lại để lại hương thơm vương vấn. Không ai biết sau đó nàng còn gặp lại Thiên Lôi không, nhưng thật king ngạc rằng sản phẩm dầu bơ thiên nhiên này đang trở nên cực kỳ phổ biến. Trong dân gian huyền ảo, từ hoàng thân quốc thích cho đến thị dân bình thường, ai ai cũng đang bàn luận về công dụng tuyệt vời của nó.
Comments